Hàn Băng Nghiên: “Nói chính xác thì mai mới đúng, em sinh lúc một giờ ba mươi sáng. Có điều, em quen tổ chức sinh nhật trước một ngày rồi, vậy thì có thể được vui sớm hơn”.
Ngô Bình: “Băng Nghiên, anh không chuẩn bị quà, em thích gì, ngày mai anh mua cho em”.
'Từ Kiêu liền la lớn lên: “Anh Bình, anh vậy là không được đâu nha. Sinh nhật bạn gái mà lại không có quà, tôi đề nghị phạt anh Bình ba chai”.
Hàn Băng Nghiên trợn cậu ta: “Lượn đi, cậu tự đi mà uống”.
Từ Kiêu thốt lên: “Thiên vị bạn trai quá đấy”.
Ngô Bình cười haha, nói: “Được, vậy tôi uống ba chai”.
Cậu cầm chai bia lên, bật nhẹ nắp, đồ hết chai vào miệng rồi ực một cái, liên tiếp ba chai, các bạn học vỗ tay rầm rầm.
Chính vào lúc đó, có người đạp cửa ra, một người đàn ông mặc áo đen nói: “Về hết đi, tối nay không kinh doanh”.
Tiền cũng trả rồi, đồ ăn thức uống cũng đã gọi, mọi người đã sắp bắt đầu hát thì đối phương lại nói không làm ăn nữa. Hàn Băng Nghiên hỏi: “Tại sao lại không mở cửa nữa? Lúc chúng tôi đến các anh đâu có nói”.
Người đó khó chịu nói: “Hôm nay chị Hồng bao. quán, ai cũng không được ở lại, mau đi đi”.
Nhóm người của Hàn Băng Nghiên đều là học sinh, mặc dù khó chịu nhưng vẫn phải ngoan ngoãn ra ngoài.
Ngô Bình hỏi: “Đi cũng được nhưng có trả tiền lại không?”
Người đó trừng mắt: “Trả lại tiền gì?”
Ngô Bình: “Chúng tôi đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657824/chuong-5970.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.