Ngô Bình khế quát, đám người này như bị khống chế, vẻ mặt ai cũng cứng đờ xoay người rời đi.
Sau khi mấy người này đi, sắc mặt Ngô Bình rất khó coi, mấy người này đúng là chẳng coi ai ra gì, thế mà lại đến nhà bắt người đi tham gia tuyển chọn thiếu nữ.
Gậu trầm giọng hỏi: “Bây giờ thị trưởng thành phố đang ở đâu?”
Nghiêm Lãnh Thạch nói: “Hôm nay chắc là ông ta ở sơn trang Vạn Tú, đó là nơi ông ta nghỉ ngơi. Nếu không có gì bất ngờ thì đệ tử chân truyền đó hẳn cũng ở đó”.
Ngô Bình: “Đi thôi, đến sơn trang Vạn Tú”.
Nghiêm Lãnh Thạch hỏi: “Chủ nhân muốn làm gì?”
Ngô Bình: “Loại người vô liêm sỉ này thì chỉ có đánh cho một trận, ông ta mới biết đau”.
Nghiêm Lãnh Thạch cười khổ, chuyện đi dạy dỗ một thị trưởng thành phố nghe có vẻ hoang đường, nhưng nếu là Ngô Bình làm thế thì chẳng là gì.
“Được, vậy tôi đi với chủ nhân”.
Dưới một mái đình ở sơn trang Vạn Tú, thị trưởng thành phố Hoàng Diên Lấng đang nói chuyện với một thanh niên khoảng hai mươi tuổi, thân là người đứng đầu của hàng trăm chức vụ ở thành phố Trung Châu, lúc này ông ta cực kỳ khiêm nhường cười nói: “Cậu Niên, chúng tôi thật sự rất vui, cũng cảm thấy may mắn khi cậu có thể về lại Trung Châu được không. Mong cậu có thể ở lại thêm vài ngày, chúng tôi muốn được tiếp xúc gần với cậu hơn”.
Gương mặt cậu Niên này lộ ra vẻ kiêu ngạo, thân là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657788/chuong-5934.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.