Ngô Bình: “Anh không biết nguyên nhân người ta lại bảo anh làm vậy sao?”
Điền Vĩnh Kiện lắc đầu: “Không biết, anh ta chỉ dặn dò tôi làm thế nào, còn những chuyện khác thì không nói cho tôi biết”.
Ngô Bình: “Anh liên lạc với anh ta thế nào?”
Điền Vĩnh Kiện: “Qua mạng”. Nói rồi lấy điện thoại của mình ra, mở nhật ký trò chuyện của hai người ra.
Ngô Bình nhìn một lượt, trong lòng đã có tính toán, cậu thử nhắn một tin cho đối phương: Ông chủ, có cần tôi làm gì không? Tôi đã liên hệ với Dương Thanh Ngâm rồi, cô ta muốn gặp tôi.
Chừng một phút sau, đối phương phản hồi: Anh thử đưa cô ta đến địa chỉ này. Nếu anh có thể làm được thì một triệu còn lại sẽ được chuyển qua ngay.
Ngô Bình: Được, tôi làm ngay.
Tắt điện thoại, Ngô Bình suy nghĩ một lúc rồi nói với Điền Vĩnh Kiện: “Anh phối hợp diễn với tôi, đi đến một nơi”.
Điền Vĩnh Kiện chớp mắt, nói: “Được, cậu đừng đánh tôi nữa”.
Ngô Bình bảo Nghiêm Lãnh Thạch chuẩn bị một chiếc xe, sau đó kéo Điền Vĩnh Kiện lên, lái xe đi đến địa chỉ kia trên điện thoại.
Xe đi hơn nửa tiếng đồng hồ, đến một khu rừng ở ngoại ô. Ngô Bình nhìn định vị rồi nhắn tin hỏi đối phương: “Tôi đã đưa người đến rồi”.
Đối phương lập tức nhắn tin qua: “Kéo cửa kính xuống, để tôi nhìn Dương Thanh Ngâm xem”.
Ngô Bình lập tức biết được, người của đối phương nhất định đang quan sát ở gần đây, cậu lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657704/chuong-5850.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.