Chương trước
Chương sau
Lúc này, Kiều Tuấn Tài ngồi xuống bên cạnh Ngô Bình nói: "Cậu Ngô, vừa nấy đã lời được 18,5 tỷ!"

Ngô Bình "Ừ" một tiếng rồi hỏi: "Kế tiếp, còn có trận nào đáng chú ý không?"

Kiều Tuấn Tài đáp: "Trận đấu giữa Thần Đô và Thái Hòa cũng cực căng. Thái Hòa đã chiêu mộ vài học sinh rất mạnh, nghe nói lần này là nhằm tới vị trí quán quân. Trận chiến lần này của đôi bên chắc chắn sẽ vô cùng phấn khích".

Ngô Bình hỏi: "Còn Trung Châu?"

Kiều Tuấn Tài nói: "Chiều nay, các anh sẽ đánh với Lam Sơn. Trận này, số tiền cược Lam Sơn thẳng khá nhiều, họ chắc chắn sẽ dùng một vài mánh khóe nhỏ". Ngô Bình: "Mánh khóe gì, thuốc à?" Kiều Tuấn Tài gật đầu: "Rất có khả năng".

Ngô Bình cười: "Thú vị. Lần này, anh cược cho tôi mười tỷ Trung Châu thắng!"

Kiều Tuấn Tài nói: "Quy mô lần này chắc hẳn sẽ không bằng trận trước, chưa chắc có thể cược được mười tỷ".

Ngô Bình: "Vậy cược được nhiêu thì cược hết đi".

Kiều Tuấn Tài gật đầu: "Được rồi".

Sau khi trận đấu kết thúc, lần rút thăm thứ hai cũng có kết quả, quả nhiên Thần Đô sẽ gặp Thái Hòa.

Lúc này, anh thấy được Lâm Tôn của Thần Đô. Cậu ta cao 1m9, cơ thể vạm vỡ, khuôn mặt lại rất kỳ lạ khiến người ta cứ cảm giác như một vị tướng uy nghiêm.

Hơn nữa, khi nhìn thấy người này Ngô Bình thế mà lại có cảm giác như đã từng quen biết. Dường như Ngô Bình đã từng thấy hình hay bức tượng của cậu ta ở đâu đó rồi. 

"Lạ thật, lẽ nào chúng ta đã từng gặp nhau?", Ngô Bình thầm nghĩ.

Kỹ năng chơi bóng của Lâm Tôn cực kỳ điêu luyện, trận đấu vừa bắt đầu mà cậu ta đã ghi liền tám điểm, ép cho Thái Hòa không thở nổi.

Kiều Tuấn Tài nhỏ giọng hỏi: "Cậu Ngô, chúng ta có tham gia vào trận này không?"

Ngô Bình hỏi: "Anh biết tại sao Lâm Tôn lại mạnh như vậy không?"

Kiều Tuấn Tài läc đầu hỏi: "Tại sao?"

Ngô Bình găn từng chữ nói: "Vì cậu ta là cao thủ Bí Thiên!"

Kiều Tuấn Tài hít ngược một hơi: "Bí Thiên Cảnh! Người như vậy, sao còn tham gia thi đấu?"

Ngô Bình: "Không biết. Chẳng phải tôi cũng đến chơi bóng sao? Cậu ta chắc chăn cũng có lý do của mình".

Kiều Tuấn Tài thở dài "Xem ra, trận này Thần Đô chắc chăn sẽ thắng".

Ngô Bình lại lắc đầu nói: "Cậu ta hoàn toàn không có phát huy thực lực, hơn nữa có mấy lần rõ ràng có thể ngăn cản đối phương cướp bóng nhưng lại không làm. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì 80% Thái Hòa sẽ thắng!"

Kiều Tuấn Tài lập tức hiểu được: "Nói vậy là Thần Đô bị nhà cái mua chuộc!"

Ngô Bình: "Không thì chẳng còn lý do nào giải thích cho điều đó'.

Anh trầm ngâm một lát rồi nói: "Năm tỷ, cược Thái Hòa thắng!"

Kiều Tuấn Tài gật đầu: "Được, tôi cũng cược 5 tỷ"

Không ngoài dự đoán của Ngô Bình, hai bên đánh tới hiệp thứ ba, Thái Hòa quả nhiên bắt đầu phản công và dần thu hẹp lại khoảng cách. Ngô Bình thấy cảnh đó lập tức biết suy đoán của mình là đúng. Quả nhiên, khi trận đấu diễn ra đến hiệp bốn, Thần Đô có vẻ đuối sức, Thái Hòa lại càng chơi càng hăng. Tuy Lâm Tôn vẫn cực kỳ xuất sắc, nhưng vẫn không thể ngăn cản đối thủ liên tục ghi điểm.

Cuối cùng, Thái Hòa dùng tỉ số 142:140 giành được chiến thắng.


Kiều Tuấn Tài: "Là cược Trung Châu hả cậu Ngô?"

Ngô Bình liếc cậu ta nói: "Đương nhiên rồi!"

Kiều Tuấn Tài: "Ban nấy, tôi có hỏi mấy người thì họ càng nhìn trúng Thần Đô hơn. Hơn nữa, Lâm Tôn kia chính là cao thủ Bí Cảnh, e rằng sẽ khó thắng!"

Ngô Bình ngó Thần Đô có vẻ ủ rủ đăng xa, nhàn nhạt nói: "Trận chiến này không liên quan đến tiền bạc, tôi chỉ đơn giản là muốn đánh một trận với cậu †a mà thôi!"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.