Thiếu bang chủ nói: “Cậu em, cậu còn trẻ, không biết sự phức tạp của xã hội. Ngoan ngoấn hợp tác với chúng tôi thì sẽ đảm bảo cho sự an toàn của các cậu, còn kiếm được tiền nữa”.
Ngô Bình thở dài: “Xem ra không cho anh biết mùi một chút thì không được rồi!”
Sắc mặt thiếu bang chủ trầm xuống: “Dạy tụi nó một trận!”
Có người xông lên, Ngô Bình vung tay, hai người bay ra mười thước, nên mạnh vào tường, miệng hộc máu tươi.
Thiếu bang chủ còn đang ngỡ ngàng, Ngô Bình đã túm tóc hắn, áp mặt xuống bàn: “Chỉ dựa vào thẳng vô dụng như anh mà cũng dám chặn đường tôi?”
Thiếu bang chủ vừa rén vừa tức, hẳn hét toáng lên: “Ranh con, biết bố mày là ai không?”
Ngô Bình: “Không phải chỉ là thiếu bang chủ gì đó thôi sao? Nào, dẫn tôi tới chỗ bang Hải Long của mấy người đi”.
Huấn luyện viên vội nói: “Huấn luyện viên, đừng kích động!”
Ngô Bình thản nhiên: “Huấn luyện viên và thầy về trước đi, chuyện kế tiếp không liên quan tới mọi người”.
Nói xong cậu vỗ vào mặt thiếu bang chủ, đối phương tức giận nói: “Được, mày có ngon thì theo. taol"
Huấn luyện viên hết cách, chỉ đành về khách sạn với thầy giáo kia, còn Ngô Bình thì dẫn theo thiếu bang chủ ngồi vào một chiếc xe con, tới hang ổ của bang Hải Long - khách sạn Hải Long.
Khách sạn Hải Long là một khách sạn xây dựng theo hình thức trang viên, bề ngoài là khách sạn nhưng thực tế là hang ổ của bang Hải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657660/chuong-5806.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.