Sắc mặt huấn luyện viên khá khó nhìn, cô ấy đã từng gặp tình huống tương tự vài năm trước nên biết loại chuyện này rất khó giải quyết.
Ngô Bình đi tới hỏi: “Huấn luyện viên, em đi với côi”
Huấn luyện viên do dự: “Em nghe thấy rồi sao?”
Ngô Bình gật đầu: “Nếu em đoán không sai thì đám người kia muốn thu lợi từ trận đấu bóng, vì vậy muốn thông qua chúng ta khống chế tỷ số trận”.
Huấn luyện viên: “Cô biết chuyện này, cũng đã gặp phải trước kia
Ngô Bình: “Huấn luyện viên, trước kia mọi người xử lý thế nào?”
Huấn luyện viên cười khổ: “Còn làm gì được nữa? Hợp tác với họ thôi, mấy tay đầu sỏ bản địa này thì chúng ta không thể chọc vào đâu em à”.
Ngô Bình nhíu mày: “Đám người này đúng là coi thường pháp luật”.
Huấn luyện viên: “Pháp luật là để người thường tuân thủ chứ họ không cần”.
Cô ấy nói với Ngô Bình: “Ngô Bình, em phải thi đấu cho tốt, chuyện này cứ để thầy cô giải quyết”.
Ngô Bình: “Huấn luyện viên, em sẽ giải quyết chuyện này, hãy tin eml”
Huấn luyện viên thấy dáng vẻ Ngô Bình chân thành thì đành gật đầu: “Cũng được, chúng ta cùng đi”.
Mười lăm phút sau, Ngô Bình và huấn luyện viên cùng một thầy giáo khác theo đội tới quán trà đối diện khách sạn. Họ vừa ngồi xuống thì một người đàn ông xăm hình rồng hổ, mặc áo ca rô, chân mang dép lê, trên người toát ra khí chất vô lại xuất hiện.
Ngô Bình: “Các người muốn sao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657659/chuong-5805.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.