Ngô Bình gật đầu: “Được thôi, tôi đứng đây không động đậy, anh cứ việc đánh tôi tùy ý”.
Tân Cự Phong bò dậy, anh ta hít sâu một hơi, khí tức màu đen xuất hiện trên bàn tay phải, ngưng tụ thành một phù văn.
Nhìn thấy thế, Cổ Thanh Liên nói: “Cẩn thận, anh ta đang thi triển bí thuật”.
Ngô Bình mỉm cười: “Yên tâm đi, anh ta gà như thế, không làm tôi bị thương được đâu”.
Vừa dứt lời, cậu sử dụng bí chú Kim Chung, một tầng thần quang bảo vệ cơ thể màu vàng xuất hiện quanh người cậu.
Tần Cự Phong hơi ngạc nhiên, anh ta gầm lên, bàn tay phải đánh mạnh vào ngực Ngô Bình. Ngay sau đó, một chiếc chuông vàng xuất hiện bên ngoài cơ thể Ngô Bình, phát ra âm thanh vang dội, Tân Cự Phong cảm thấy cú chưởng này như đánh vào núi sắt, chấn động khiến gan bàn tay anh ta đau đến tê dại, cả người bị văng ra xa hơn mười mét, vừa đứng vững thì cổ có mùi hơi ngọt, nôn ra một ngụm máu.
Ngô Bình bước đến trước mặt anh ta, lạnh lùng hỏi: “Giờ có phục chưa?”
Tân Cự Phong chỉ cảm thấy da đầu tê dại, Ngô Bình quá mạnh, mạnh đến mức hoang đường, mạnh đến đáng sợ. Anh ta nuốt nước bọt, ngoan ngoãn quỳ xuống trước mặt Ngô Bình, run giọng nói: “Tôi phục rồi! Sau này cậu nói gì thì chính là cái đó”.
Ngô Bình lạnh nhạt nói: “Tư chất của anh khá tốt, lần này xem như anh đã vượt qua kiểm tra”.
“Vâng”, Tân Cự Phong ngoan ngoãn lùi sang một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657636/chuong-5782.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.