Nghiêm Hiếu Văn gật đầu: “Vì vậy những người cược đối phương thắng nhất định sẽ nghĩ cách chơi xấu trường số 1 Trung Châu, chẳng hạn như hạ độc đội viên hay khiến một vài đội viên bị thương”.
Ngô Bình nheo mắt: “Lợi nhuận khá cao nên bọn họ đúng là có khả năng sẽ làm như thế”.
Nghiêm Hiếu Văn cười, nói: “Có điều những điều này đều không là gì với cậu chủ cả, ai có thể hại được cao thủ bí cảnh và người bên cạnh cậu ấy chứ?”
Ngô Bình ở lại nhà họ Nghiêm một lúc rồi quay về trường học tiếp.
Buổi chiều có bài thi toán, đề bài cực kỳ khó, rất nhiều học sinh làm bài xong đều thấy như muốn sụp đổ. Có một vài học sinh tự nhận giỏi toán nhưng vẫn để trống rất nhiều câu.
Ngô Bình vẫn rất xuất sắc, tiếp tục đạt điểm tuyệt đối. Ngoài cậu ra thì người cao điểm nhất trong số các học sinh cũng chỉ có một trăm mười điểm, thua cậu đến bốn mươi điểm.
Sau khi thi xong, thầy dạy toán liền gọi Ngô Bình vào văn phòng.
Thầy dạy toán gần sáu mươi tuổi nở nụ cười hiền từ, bảo Ngô Bình ngồi xuống và nói: “Ngô Bình, hôm nay em làm bài rất tốt, lại được điểm tuyệt đối. Thật ra đề thi này là do trường ra, trong đó có mấy câu nâng cao để thêm điểm nhưng em lại có thể làm đúng toàn bộ, thầy và những giáo viên khác đều nhất trí cho rằng em có năng lực tham gia cuộc thi Toán cấp tỉnh”.
Ngô Bình hoàn toàn không có hứng thú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657586/chuong-5732.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.