Trần Mậu Tông nghe thấy điểm Ngô Bình cao như vậy, phản ứng đầu tiên là không tin, mặt mày bình tĩnh nói: “Gian lận chỉ là chiêu nhất thời, khi thi đại học là không được. Lỡ bị bắt được thì cấm thi cả đời đó”.
Từ Kiêu nổi giận: “Cậu nói gì vậy! Anh Bình nhà tôi giỏi như thế, cần gian lận chắc?”
Ngô Bình vội vàng nằm lấy Từ Kiêu nói: “Xin lỗi nhé, mấy. người cứ tiếp tục đi”.
Hai người quay trở về chỗ ngồi của mình, Từ Kiêu vẫn mặt mày khó chịu nói: “Mẹ nó, có gì hơn người chứ. Anh Bình, lần này cậu phải thi cao hơn cậu ta, cho cậu ta biết bên ngoài còn có người giỏi hơn mình rất nhiều”.
Hai người đi rồi, Chu Minh Lượng mới nhỏ giọng nói: “Mậu Tông, nếu lần này cậu ta lọt top 3 toàn thành thì sẽ dìm cậu xuống”.
Hàn Băng Nghiên nghe vậy cười bảo: “Vậy càng tốt, sau này Mậu Tông sẽ có động lực để tiến bộ thêm”.
Trần Mậu Tông lạnh lùng nói: “Cậu ta chưa từng lọt top 10 của khối, lần này bỗng dưng thi tốt như vậy. Mấy người tin đây là tự cậu ta thì sao?”
Chu Minh Lượng cau mày: “Lẽ nào giống như lời cậu, Ngô Bình gian lận?”
Trần Mậu Tông: “Dù sao thì tôi không tin cậu ta có thể thi được điểm cao hơn mình”.
Bấy giờ, có mấy thanh niên tay trần, trước ngực và sau lưng đều là hình xăm đủng đỉnh đi tới. Bọn họ ngồi xuống đã để ý đến hai người đẹp Hàn Băng Nghiên và Trương Lệ Phi. Một tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657544/chuong-5690.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.