Chương trước
Chương sau
Ngô Bình cười nói: “Mười ngàn này cậu cứ giữ hết đi, tớ vẫn có thể kiếm nữa”.

Từ Kiêu cười "hì hì" nói: “Bạn hiền, vậy tớ đây sẽ không khách sáo nữa”.

Ngô Bình nghĩ đến tối còn một trận chiến ác liệt nữa bèn nói với Từ Kiêu: “Đi, đi ăn xiên nướng, uống bia nào”.

'Từ Kiêu ngẩn người: “Uống bia vào có ảnh hưởng đến sự. phát huy của cậu không?”

Ngô Bình cười đáp: “Không sao, uống ít mà”.

Gần quán cà phê internet còn có một quán nướng, hai người gọi vài món nướng vừa uống vừa nói chuyện phiếm. Ngô Bình sợ người nhà lo bèn gọi cho bố mẹ một cuộc nói là đang đi chơi với Từ Kiêu, trễ chút mới về.

Hai vợ chồng Ngô Đại Hưng biết hôm nay con trai vừa thi xong, có lẽ cần xả stress một chút nên cũng không nói thêm gì, chỉ dặn nhớ về sớm.

Uống được hai chai bia thì bên cạnh có hai nam sinh và nữ sinh đến ngồi. Hai cô gái kia trông rất xinh, xinh hơn cả Giang Nhu một chút. Hai chàng trai kia cũng là nhân vật làm mưa làm gió trong trường, một người là Trần Mậu Tông có thành tích đứng nhất trường, người còn lại lại là Chu Minh Lượng - con trai hiệu trưởng.

Hai cô gái, một cô mặc váy đỏ để tóc dài, một cô để tóc ngắn tới tai mặc quần đùi áo ngắn tay.

Ngô Bình đương nhiên biết hai người, vì cô gái tóc dài là hoa khôi trường tên Hàn Băng Nghiên, là người đẹp nhất trường, độ nổi tiếng còn lớn hơn cả Giang Nhu.

Cô gái tóc ngắn cũng khá nổi tiếng, tuy vẻ ngoài có thua Hàn Băng Nghiên một chút, nhưng cũng thuộc dạng gái xinh. Cô ta tên là Trương Lệ Phỉ, là bạn gái của Chu Minh Lượng.

Trước đó, trong trường đã xảy ra một chuyện chấn động. Đó chính là Trần Mậu Tông - người đứng đầu khối 12 đã cua được Hàn Băng Nghiên, hai người đi đâu cũng có đôi. Chuyện này đã khiến rất nhiều bạn nam bị đả kích, đau lòng không thôi.

'Từ Kiêu thấy mấy nhân vật nổi tiếng kia thì bĩu môi: “Trần Mậu Tông kia trông y như con khỉ, thua xa “anh” Bình nhà ta. Anh Bình, hồi sau cậu nhớ cua đổ hoa khôi cho tớ. Vậy là tớ có bà chị dâu là hoa khôi rồi”.

Ngô Bình trợn trắng mắt: “Năm mơ đấy à, hoa khôi người ta mà nhìn trúng tớ chắc?”

'Từ Kiêu mặt dày nói: “Trời, không thử sao biết? Nào,

chúng ta qua chào hỏi đi”.

Cậu ta nói xong bèn kéo Ngô Bình đi qua mời bia hai hoa khôi trường.

Mấy người Hàn Băng Nghiên thấy có người đến đều hơi bất ngờ. Tuy mọi người học chung trường, nhưng họ cũng không thân với Ngô Bình và Từ Kiêu. Dù sao họ cũng chẳng phải người cùng hội cùng thuyền.

'Từ Kiêu cười nói: “Chào người đẹp Hàn, người đẹp Trương, xin tự giới thiệu một chút, tụi này là lớp 3 khối 12. Đây là Ngô Bình bạn tôi, còn tôi là Từ Kiêu. Thấy mọi người ăn đồ nướng ở đây, chúng tôi bèn đến chào hỏi”.


Câu “Vậy hả” khiến Từ Kiêu cực kỳ khó chịu, hỏi: “Trần Mậu Tông, không biết bài thi ngữ văn hôm nay cậu được bao. nhiêu điểm?”

Trần Mậu Tông nhàn nhạt đáp: “Cũng không cao, ngữ văn 139, toán 142 thôi”.

Điểm như vậy đã là vô cùng cao, tổng điểm của cậu ta rất có khả năng hơn 700, hoàn toàn có cơ hội lọt top 10 toàn thành.

'Từ Kiêu nghe xong cười ha ha: “Mới được nhiêu đó á. Môn toán của anh Bình nhà tôi đạt điểm tối đa, ngữ văn 145. Hai môn cộng lại cũng đã hơn cậu 14 điểm rồi. Ha ha, xem ra vị trí người đứng đầu khối phải đổi chủ thôi. Không đúng, phải là người đứng đầu toàn thành phố sắp đổi chủ rồi!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.