Ngô Bình bước lên các bậc đá, anh vừa đi được một đoạn thì tới một vùng đất bằng phãng. Cũng có mấy nha hoàn ở đây, một trong số đó nói: “Công tử, đây là vòng một, thử độc. Trước mặt công tử đang có mười chất độc, anh cần tự phân biệt và uống chúng. Chỉ cần uống xong hết mà không bị trúng độc thì sẽ qua vòng”.
Ngô Bình nhìn các chất độc ở phía trước, gần như dạng nào cũng có, từ thuốc nước, thuốc khói, bột, ánh sáng, nói chung đủ mọi hình dạng.
Anh quan sát một lát rồi đổ một chất độc dạng bột vào chất độc ánh sáng, ngay sau đó chất độc ánh sáng đã phát sáng cao hơn rồi chuyển từ màu lục sang lam. Anh uống luôn, sau đó lại hít chất độc dạng khói và uống các chất độc khác.
Các nha hoàn cũng phát sợ với hành động của Ngô Bình, sao anh có thể uống tuỳ ý như vậy?
Song, điều khiến họ ngạc nhiên là Ngô Bình uống hết các. chất độc xong lại chẳng hề hấn gì, ngược lại còn chuyến hoá chất độc thành chín loại dược lực có lợi cho cơ thể.
Đương nhiên vẫn còn chút chất độc, nhưng không đủ mạnh để gây nguy hiểm gì. Một lát sau, có hai lưồng khói màu vàng phun ra từ mũi Ngô Bình, đó chính là khí độc tàn dư.
“Rất tốt, các chất độc này được tách từ một viên đan dược ra. Nhưng viên đan dược ấy có khiếm khuyết, không thì các chất độc này còn nguy hiểm hơn nhiều”.
Nghe thấy Ngô Bình nói vậy, các nha hoàn đều sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657349/chuong-5495.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.