Chương trước
Chương sau
Ngô Bình kiểm tra dược liệu Dương Quảng Lợi cung cấp, hoàn toàn không có vấn đề gì, sau đó anh mời Dương Quảng Lợi và Lạc Thiên rời phòng, bắt tay vào luyện đan.

Đối với Ngô Bình thì luyện chế Thiên Cố Hóa Độc Đan cũng không phải vô cùng khó, anh chỉ mất ba khắc đã luyện chế xong lò đan dược thứ nhất, hơn nữa còn là đan dược cực phẩm.

Dương Quảng Lợi chuẩn bị dược liệu cho ba lò luyện đan, anh dứt khoát luyện thêm một lò, lần này còn là đan dược tuyệt phẩm, đã vượt qua mong đợi của anh.

Anh cất dược liệu cho lò đan dược thứ ba lại, sau đó đẩy cửa ra ngoài.

Dương Quảng Lợi mong chờ canh giữ bên ngoài, vừa thấy Ngô Bình đi ra, ông ta vội hỏi: “Ngô đạo hữu, thành công chứ?”

Ngô Bình lấy hai bình đan dược ra, cười nói: "May mắn không làm nhục sứ mệnh. Tôi luyện chế ra ba viên đan dược. cực phẩm, bốn viên đan dược tuyệt phẩm”.

“Cái gì, tuyệt phẩm!” Dương Quảng Lợi hít sâu một hơi “Không ngờ trình độ luyện đan của Ngô đạo hữu lại cao siêu như vậy, tôi đúng là may mắn, có thể gặp được đại đan sư như cậu!”

Nói xong, ông ta đưa một bình đan dược tuyệt phẩm cho. Ngô Bình, nói: “Ngô đạo hữu, một bình này là đủ rồi. Hơn nữa đây là giải độc đan, cực phẩm đã là rất tốt. Còn bình giải độc đan tuyệt phẩm này, cậu thu về đi”.

Ngô Bình: “Không cần, tôi đã giữ lại dược liệu của một lò, nếu như tôi cần, lại luyện chế thêm là được. Hai bình này, ông cứ lấy đi”

Đưa qua đẩy lại, Dương Quảng Lợi cũng không khách sáo nữa, cười nói: “Vậy tôi sẽ giữ lại hết. Ngô đạo hữu, ngày mai gia phụ trở về, chắc hẳn ông ấy sẽ mang về không ít dược liệu quý giá. Dựa vào giải độc đan này, tôi có thể được chia ít nhất một phần ba. Đến lúc đó, tôi đưa hết dược liệu cho Ngô đạo hữu”,

Ngô Bình xua tay: “Sao có thể lấy dược liệu của ông chứ”

Dương Quảng Lợi nói: “Phấn hồng tặng giai nhân, bảo kiếm tặng anh hùng. Dược liệu này ở trong tay chúng tôi không có giá trị, chỉ khi nấm ở trong tay luyện đan sư như cậu mới có thể phát huy hết tác dụng, cậu đừng khách sáo"

Ngô Bình cười nói: “Được rồi, nếu như có gì cần đến, Dương tam gia cứ việc lên tiếng”. Tất nhiên anh đang ám chỉ: đến việc luyện đan.

Dương Quảng Lợi nói: “Khó tránh được sẽ phải làm phiền Ngô đạo hữu thêm nữa”.

Ngày hôm đó, Ngô Bình ở lại nhà họ Dương. Anh có một viện tử riêng biệt, trong phòng, anh ngồi xếp bằng ở đó, lấy ra một viên đá quý xanh thuộc tính Mộc, chuẩn bị luyện hóa.

Bảo thạch này do sức mạnh của cao thủ Đạo Cảnh ngưng tụ tạo thành, dùng nó luyện Ngũ Hành Bí Thần là không còn gì tốt hơn.

©ó Ngũ Hành Bí Thần rồi, trình độ luyện đan của anh cũng sẽ được nâng cao, dù sao vạn vật trong trời đất đều không thoát khỏi quy luật ngũ hành.

Anh năm giữ Hoàng Kim Chí Tôn Bí Thần, thuộc loại bí thần mạnh nhất, sức chịu đựng đối với ngoại lực vô cùng cao. Sau khi đá quý xanh hòa tan trong bí thần của anh, sức mạnh kinh khúng kia như muốn xé rách anh. Cũng may bí thần của anh vô cùng mạnh mẽ, miễn cưỡng chống đỡ được đến cuối cùng.

Ba tiếng sau, cuối cùng anh đã luyện hóa xong đá quý. xanh, lúc này toàn thân anh mồ hôi như tâm, người mệt rã rời

Nhưng mà, nẵng lượng của đá quý xanh cũng có trợ giúp rất lớn cho bí thần của anh, lưồng năng lượng màu xanh bao trùm bí thần và cơ thể, chỉ thoáng chốc anh đã khôi phục như thường.

Trời còn chưa sáng, Ngô Bình đã nghe thấy tiếng bước. chân dồn dập, anh đấy cửa ra, lập tức nhìn thấy Lạc Thiên đi tới, cậu ta hưng phấn nói ra: “Đại ca, ông nội tôi trở về rồi!"

Ngô Bình xua tay: “Sao tôi có thể lấy dược liệu của ông chứ”

Dương Quảng Lợi nói: “Phấn hồng tặng giai nhân, bảo kiếm tặng anh hùng. Dược liệu này ở trong tay chúng tôi không có giá trị, chỉ khi nấm ở trong tay luyện đan sư như cậu mới có thể phát huy hết tác dụng, cậu đừng khách sáo"

Ngô Bình cười nói: “Được rồi, nếu như có gì cần đến, Dương tam gia cứ việc lên tiếng”. Tất nhiên anh đang ám chỉ: đến việc luyện đan.

Dương Quảng Lợi nói: “Khó tránh được sẽ phải làm phiền Ngô đạo hữu thêm nữa”.

Ngày hôm đó, Ngô Bình ở lại nhà họ Dương. Anh có một n tử riêng biệt, trong phòng, anh ngồi xếp bằng ở đó, lấy ra một viên đá quý xanh thuộc tính Mộc, chuẩn bị luyện hóa.


Nhưng mà, nẵng lượng của đá quý xanh cũng có trợ giúp rất lớn cho bí thần của anh, lưồng năng lượng màu xanh bao trùm bí thần và cơ thể, chỉ thoáng chốc anh đã khôi phục như thường.

Trời còn chưa sáng, Ngô Bình đã nghe thấy tiếng bước. chân dồn dập, anh đấy cửa ra, lập tức nhìn thấy Lạc Thiên đi tới, cậu ta hưng phấn nói ra: “Đại ca, ông nội tôi trở về rồi!"

Ngô Bình cười nói: “Vậy à, chắc hắn những người khác. đều đi nghênh đón rồi, cậu cũng mau đi đi"

Lạc Thiên: “Đại ca, vậy tôi đi trước, lát nữa sẽ tới tìm anh”. Nói xong, cậu ta vy tay rời đi

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.