Người đánh xe kéo dây cương, điều khiển con ngựa dừng lại gần Ngô Bình.
Anh chắp tay nói: “Xin hỏi có thể cho tôi đi nhờ được không?”
Cô gái xinh đẹp khoảng hơn 20 tuổi ngồi trên xe tỏ vẻ ngạc nhiên, vì hầu hết mọi người ở đây nhìn thấy huy hiệu của nhà họ Quỷ thì đều tránh không kịp, vậy mà người này dám xin đi nhờ ư?
Cùng với cảm giác ngạc nhiên là hiếu kỳ, cô gái nói: “Công tử định đi đâu?”
Ngô Bình: “Tại hạ chỉ đi ngang qua đây, không biết phía trước có thành trì hay thị trấn nào không?”
Cô gái: “Khoảng 50 dặm về phía trước có thành Ngũ Quỷ”.
Nghe thấy thế, Ngô Bình nói: “Được, vậy xin phiền cô nương”.
Dứt lời, anh nhảy lên xe ngồi cạnh người đánh xe, cô gái đang ngồi trong khoang nên anh không tiện vào đó.
Người đánh xe nhìn Ngô Bình với ánh mắt ghét bỏ, sau đó nhích xa ra như thể không muốn ngồi gần anh.
Cô gái nói: “Công tử từ đâu đến? Nghe giọng thì hình như không phải người ở đây”.
Thế giới này có hệ thống ngôn ngữ riêng, nhờ thu thập được ký ức của vài người đi đường nên Ngô Bình cũng nói được tiếng ở đây, tuy nhiên phát âm vẫn có điểm khác với dân địa phương.
Anh cười nói: “Quê tôi cách đây xa lắm, dù tôi nói ra thì chắc cô nương cũng không biết đâu”.
Cô gái: “Thế ư? Thế công tử đến thành phía trước làm gì?
Ngô Bình: “Để tìm hiểu về phong tục tập quán ở đây, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657281/chuong-5427.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.