Chương trước
Chương sau
Uyển Nhi: “Lúc công tử trả lời câu hỏi này, bia có cảm ứng với vũ trụ, đồng thời phán đoán một lời nói của công tử có thể thay đổi vũ trụ được bao nhiêu thông qua sự thay đổi của vũ trụ. Cho nên thật ra câu hỏi thứ ba là đang khảo nghiệm vòng đời của công tử, có ảnh hưởng thế nào với sự thay đổi của cả vũ trụ”.  

 

Ngô Bình hỏi: “Ảnh hưởng thế nào?”  

 

Uyển Nhi: “Công tử, Uyển Nhi không thể trả lời. Chúc mừng công tử hoàn thành bài kiểm tra cấp thứ bảy, hãy nhận phần thưởng”.  

 

Ngay sau đó một thông tin nhảy lên trong ý thức của Ngô Bình, chính là Thần Pháp Chí Tôn. Sau đó một cái đỉnh nhỏ lớn bằng bàn tay xuất hiện trong lòng bàn tay Ngô Bình.  

 

Ngô Bình không kịp quan sát kỹ đã lập tức cất đỉnh Chân Hư này vào.  

 

Uyển Nhi: “Công tử, có duyên gặp lại”.  

 



Cô ấy vừa dứt lời, Ngô Bình bị một luồng sức mạnh đẩy ra, quay về lại bên ngoài động Thái Chân.  

 

Anh vừa ra ngoài thì phát hiện Tả Thiên Thu và Mạc Thiên Sầu đang đợi anh. Nhìn thấy anh, Tả Thiên Thu cười nói: “Huyền Bình, lần này con có thu hoạch gì không?”  

 

Ngô Bình cong môi cười nói: “Sư tôn, đệ tử lại tăng thêm một cấp”.  

 

Tả Thiên Thu và Mạc Thiên Sầu nhìn nhau cười, Mạc Thiên Sầu nói: “Huyền Bình, bọn ta không nhìn lầm cậu, trên người cậu có vận khí, sau này chắc chắn có thể bảo vệ được cho Thái Chân Môn”.  

 

Ngô Bình biết quy tắc ở đây, lập tức lấy bảo bối cấp thứ năm – mặt nạ Thiên Sát ra.  

 

Mạc Thiên Sầu lại xua tay: “Huyền Bình, cho dù cậu lấy được thứ gì trong đó cũng đều thuộc về cậu, Thái Chân Môn không bao giờ thu hồi”.  

 

Ngô Bình cười nói: “Chưởng môn, như thế không ổn đâu nhỉ?”  

 

Mạc Thiên Sầu: “Huyền Bình, khoảng thời gian trước cậu ra ngoài là đến Cửu Dương Cảnh phải không?”  

 

Ngô Bình gật đầu: “Vâng thưa chưởng môn, tôi đã gia nhập vào Ngạo Thế Đan Tông ở Cửu Dương Cảnh, trở thành đan sư tử đỉnh”.  

 

Hai người Tả Thiên Thu vừa ngạc nhiên vừa vui mừng: “Đan sư tử đỉnh?”  

 

Ngô Bình: “Nhưng vẫn là Nhất đỉnh”.  

 

Tả Thiên Thu bật cười: “Chỉ cần là đan sư tử đỉnh, Nhất đỉnh cũng rất lợi hại rồi. Huyền Bình, lần này về đây con có thể ở được mấy ngày không?”  

 

Ngô Bình: “Sư tôn, con vẫn phải quay về Cửu Dương Cảnh, tham gia đan hội Cửu Dương. Sau khi đan hội kết thúc, đệ tử sẽ quay lại ở lâu thêm một thời gian”.  

 

Mạc Thiên Sầu nói: “Vậy thì tốt. Qua một thời gian nữa, Thái Chân Môn chúng ta sẽ đánh võ đài với tông môn hạng nhất, Cuồng Ma Tông. Trận chiến lần này liên quan đến một địa bàn rộng lớn. Nếu chúng ta có thể giành chiến thắng, địa bàn của Thái Chân Môn có thể tăng thêm một nửa”.  

 

Ngô Bình: “Nơi đó có tài nguyên gì sao?”  


 

Mạc Thiên Sầu: “Tất nhiên họ rất muốn giành lấy nó. Sau khi lấy được di tích cổ này, Thái Chân Môn sẽ không lấy nó làm của riêng mà chia cho tất cả các thế lực lớn. Tất nhiên, chỉ có những thế lực có mối quan hệ tốt với chúng ta mới được có tư cách có được nó”.  

 

Ngô Bình gật đầu: “Chưởng môn cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ đánh bại đối thủ ở cuộc so tài này”.  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.