Anh đi tới cổng thì có một cô hầu gái tươi cười tiến lên đón: “Ngô công tử, tiểu thư bảo tôi chờ công tử ở đây, mời vào!”
Cô hầu gái này cũng rất xinh đẹp, khiến người nhìn có ấn tượng khó phai, hơn nữa từng cử chỉ trông cũng không giống người hầu.
Ngô Bình đi theo cô ấy tới một chòi nghỉ mát, Minh Thiên đang ngồi pha trà ở đây.
Thấy Ngô Bình đến, cô ấy cười nói: “Ngô sư đệ, mời ngồi!”
Ngô Bình ngồi xuống phía đối diện cô ấy rồi nói: “Sư tỷ thật có nhã hứng!”
Minh Thiên: “Trà do các thầy luyện đan như chúng ta làm mới là trà ngon”.
Ngô Bình cười nói: “Đúng vậy”, anh cũng cầm một cái kẹp nhỏ lên rồi bắt đầu phối trà.
Minh Thiên: “Xem ra sư đệ cũng là người yêu trà”.
Ngô Bình: “Mỗi người đều có một khẩu vị riêng, em cũng pha thử một mình, mời sư tỷ nhận xét”.
Loắng cái, hai người đã pha trà xong, mỗi loại đều toả một hương thơm riêng. Vị trà của Minh Thiên tao nhã, dư vị lưu lâu. Vị trà của Ngô Bình khá mạnh, mùi thơm nhẹ, uống xong mới cảm nhận được dư vị là có tới ba loại.
Hai người đổi trà cho nhau, Minh Thiên nhấp một ngụm rồi cảm thán: “Trà của sư đệ sánh ngang với đan dược cực phẩm, còn của chị cùng lắm chỉ như cấp thượng thượng phẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657232/chuong-5378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.