So với các thứ đó thì thứ quý nhất với Ngô Bình là dược liệu và quyền hạn luyện chế đan dược. Anh càng luyện chế được nhiều đan dược thì càng nhận được nhiều dược liệu. Có thể nói sau này hầu hết đan dược mà anh luyện chế anh không cần đích thân đi tìm dược liệu nữa, Ngạo Thế Đan Tông sẽ cung cấp hết.
Lấy đồ xong, Ngô Bình hỏi Hồ Tông Linh: “Hình như ba tháng mới xét duyệt một lần, có phải tôi cần đợi ba tháng nữa mới được đi xét duyệt tiếp không?”
Hồ Tông Linh: “Vâng, nhưng ba tháng nhanh ấy mà, loáng cái là hết thôi. Tiểu nhân cũng mong ngày thấy công tử trở thành đệ tử Tam Tử Đỉnh quá!”
Có thân phận mới xong, Ngô Bình về lại nhà cũ - chỗ mới dọn dẹp xong, nhưng giờ anh lại chuẩn bị chuyển đến nơi khác rồi. Đệ tử đơn Tử Đỉnh có đãi ngộ ngang với đệ tử Ngũ Đỉnh nên anh sẽ được chuyển đến một ngôi nhà rộng rãi và khang trang hơn.
Đến nhà mới rồi, Ngô Bình phát hiện có hơn chục người làm ở đây, mỗi người phụ trách một việc khác nhau, gần như anh và Hồ Tông Linh không cần động tay vào việc gì cả.
Sau khi dọn vào ở, Ngô Bình đã biết một danh sách các dược liệu và sai Hồ Tông Linh cầm thẻ của anh đi tới kho thuốc. Đây là các dược liệu mà anh cần dùng khi tu luyện Cửu Chuyển Luyện Thai Pháp, anh cũng không rõ Ngạo Thế Đan Tông có hay không,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657231/chuong-5377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.