Chương trước
Chương sau
Tôn Tử Nghiên: “Đã thành lập công ty rồi, ít nhiều nhờ ông lớn mà anh Ngô giới thiệu đã cho tôi rất nhiều ý kiến, không thì tôi đã đi kha khá đường vòng rồi”.  

 

Ngô Bình: “Ừ, bản quyền ca khúc nhất định phải làm cho tốt”.  

 

Tôn Tử Nghiên: “Đúng rồi anh Ngô, có một ông chủ công ty đĩa nhạc gọi điện cho tôi muốn thu mua công ty chúng ta”.  

 

Ngô Bình hơi bất ngờ: “Ồ, công ty chúng ta vừa thành lập mà ông ta đã muốn thu mua rồi à?”  

 

Tôn Tử Nghiên: “Tuy công ty vừa thành lập, nhưng những ca khúc chúng ta ra mắt đều lập tức hot. Có lẽ là ông ta đã thấy được tiềm lực của công ty chúng ta. Đúng rồi, ông ta còn muốn gặp người phổ nhạc và viết lời. Hì hì, có điều tôi vẫn giữ bí mật, bên ngoài cũng không biết thực ra đều là anh Ngô viết”.  

 

Ngô Bình: “Mặc kệ ông ta, chỉ cần công ty chúng ta bắt đầu hoạt động thì lợi nhuận sẽ vô cùng lớn, không cần thiết phải bán đi”.  

 



Tôn Tử Nghiên gật đầu: “Ừm”.  

 

Sau đó, cô ấy bèn nói: “À đúng rồi anh Ngô, tôi đã sàng chọn được một nhóm từ học viện âm nhạc và vũ đạo. Ai cũng có vẻ ngoài xinh đẹp, ca hát nhảy múa đều được. Hay là, anh Ngô đi chọn thử xem có ai thích hợp đào tạo không?”  

 

Ngô Bình: “Có bao nhiêu người?”  

 

Tôn Tử Nghiên: “Hơn 50 người, bọn họ đều ở đại sảnh đằng sau chuẩn bị chờ phỏng vấn”.  

 

Ngô Bình nói: “Vậy đi xem đi”.  

 

Anh đi vào đại sảnh thì quả nhiên đã thấy một nhóm các cô gái trẻ trung tràn ngập vẻ thanh xuân xếp thành một hàng đang chờ phỏng vấn.  

 

Ngô Bình và Tôn Tử Nghiên tiến vào một cái phòng riêng, nhân viên ngay cửa nói: “Mời số 1 vào”.  

 

Chẳng mấy chốc, một cô gái cao gầy bước vào.  

 

Bấy giờ, Tôn Tử Nghiên nghiêm túc nói: “Trên thông tin của cô ghi tài năng là ca hát. Vậy cô hát một bài đi”.  

 

Cô gái kia bèn hát một bài, dù là hát chay nhưng nghe khá hay.  

 

Ngô Bình nhớ lại những bài hát mà mình đã từng nghe trên Trái Đất, bỗng nhiên nghĩ đến một bài có vẻ khá là hợp với cô gái này.  

 

Anh bèn nói với Tôn Tử Nghiên: “Người này có thể giữ lại, để cô ấy hát một bài thử xem, không làm livestream, chỉ làm ca sĩ”.  

 

Tôn Tử Nghiên gật đầu, lại hỏi chút vấn đề rồi để cô ấy đi ra ngoài.  

 

Tổng cộng có năm mươi tám người phỏng vấn, cuối cùng Ngô Bình giữ lại bảy người. Trong số họ, có hai người làm mảng livestream, năm người làm ca sĩ.  

 

Sau khi giữ lại bảy người họ, Tôn Tử Nghiên mời biên đạo múa và thiết kế hình tượng đến bắt đầu huấn luyện toàn bộ các mặt cho họ. Đương nhiên, Từ Tử Yên và Nhan Băng cũng đến huấn luyện. Những chiêu trò lúc trước của hai cô đều là tự do phát huy, giờ cũng có thể cải thiện.  

 

Sau khi kết thúc phỏng vấn, Từ Tử Yên cũng tắt livestream, nghe nói Ngô Bình trở về thì lập tức đến tìm.  

 

Anh biết, người một khi nổi tiếng rất có khả năng sẽ lạc lối.  

 

Từ Tử Yên mỉm cười nói: “Chẳng cảm thấy gì hết trơn. Tôi có thể nổi là vì bài hát do anh Ngô sáng tác. Thực ra, tư chất của tôi rất bình thường, nổi chỉ là ngẫu nhiên thôi. Trước mắt, có thể kiếm càng nhiều tiền càng tốt, sau đó đi vòng quanh thế giới, sống một cuộc sống tự do tự tại”. 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.