Ngô Bình không tin, anh đoán ông ấy đã giết người rồi cướp quả này, vì thế khả năng cao không biết lai lịch của nó.
Anh ngẫm nghĩ rồi hỏi: “Ông bán bao nhiêu?”
Ông lão: “Hai quả là 500 tiền Tiên”.
Ngô Bình: “Cũng không đắt lắm, nhưng tôi không mang đủ tiền, ông bớt chút được không?”
Ông lão híp mắt hỏi: “Cậu đang có bao nhiêu?”
Ngô Bình: “Bốn nghìn”.
Ông lão ngẫm nghĩ rồi nói: “Thế cũng được”.
Ngô Bình trả tiền xong rồi cầm hai quả hạch đào đi. Anh vừa cầm đã thấy nó hơi rung lên, như thể đứa bé bên trong đang cử động.
Mua xong, Ngô Bình và Hoa Kiến Thành lại đi thêm mấy chục mét nữa. Có một cậu thiếu niên đang ngồi trong một tảng đá lõm, cậu ấy mặc rất phong phanh, tay thì cầm điện thoại. Trước mặt cậu ấy có một thanh đoản kiếm sắc bén. Ngô Bình có thể thấy nó từng là một thanh bảo kiếm, nhưng giờ đã bị gãy nên giá trị đã giảm mạnh.
Ngô Bình vốn không có hứng thú với thanh kiếm này, vì dẫu sao nó cũng không còn nguyên vẹn. Nhưng khi anh quan sát bằng đôi mắt nhìn xuyên vạn vật thì chợt khựng lại. Thì ra anh phát hiện bên trong chuôi kiếm có năm viên linh châu. Hạt châu to như quả trứng gà, chúng xếp thành một hàng ở bên trong chuôi kiếm.
Anh hỏi: “Cậu bạn, cậu bán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657153/chuong-5299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.