Cuối cùng, anh cũng băng qua đại điện, nhìn thấy một cánh cửa nhỏ. Trên cửa có mười hai chiếc la bàn có thể xoay, xung quanh la bàn có chữ số và hoa văn phức tạp.
Ngô Bình không cần nghiên cứu, anh dịch chuyển la bàn, đồng thời quan sát những thay đổi dưới la bàn bằng năng lực nhìn thấu vạn vật. Khi nhìn thấy sự thay đổi mà mình muốn, anh liền dừng xoay, tiếp tục xoay chiếc la bàn thứ hai.
Sau khi mười hai chiếc la bàn đều xoay đến vị trí thích hợp, một tiếng “ầm” vang lên, cánh cửa trước mặt mở ra, để lộ một cung điện bên trong. Tuy nhiên, cung điện này nằm ở một không gian khác.
Ngô Bình bước vào không gian này, cánh cửa phía sau liền đóng sầm lại.
Vừa vào trong, anh đã cảm thấy vô cùng khó chịu, xương cốt khắp người đều kêu lục cục, một sức ép khủng khiếp khiến anh không thể đứng vững và ngồi phịch xuống đất.
Anh dốc sức vận bí lực, dùng bùa tiên để chống cự.
Nửa giờ sau, anh mới gượng đứng dậy được. Lúc này, trong đôi mắt anh ngập tràn vẻ kinh ngạc. Anh lẩm bẩm: “Lẽ nào nơi này là thời không của vũ trụ chính?
Nghĩ vậy, anh bèn chầm chậm tiến về phía trước. Đi được vài bước, anh đã đứng giữa một con đường tăm tối, chỉ có mặt đất còn sáng. Anh tiếp tục men theo lối đi phát sáng ấy.
Sau ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657063/chuong-5209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.