Người phụ nữ hỏi anh: “Tên đầy tớ kia, tên là gì đấy?”
Ngô Bình cười khẩy: “Gọi tôi là đầy tớ?”
Người phụ nữ đáp: “Chúng tôi gọi cư dân của Ngũ Hành Giới là đầy tớ, anh không phục sao?”
Ngô Bình nói: “Cô mới là đầy tớ, cả nhà cô đều là đầy tớ!”
Người phụ nữ không ngờ một người dân địa phương của Ngũ Hành Giới lại dám đáp trả mình như thế, lạnh mặt nói: “Anh không sợ chết ư?”
Ngô Bình cười khẩy: “Một tu sĩ cảnh giới Luyện Khí như cô mà cũng dám doạ giết tôi?”
Người phụ nữ bảo: “Tuy tôi chỉ là tu sĩ Luyện Khí, nhưng có thể giết anh dễ dàng như giết một con bọ”.
Nói đoạn, bàn tay ngọc ngà của cô ta khẽ vẫy một cái, không khí chấn động, chưởng ảnh đánh về phía anh.
Ngô Bình lách người nhẹ nhàng tránh đi, sau đó sử dụng bùa tiên, một luồng phù quang bay ra từ bàn tay phải, đánh vào người đối phương.
Bùa tiên này là một sự tồn tại vô cùng ghê gớm ở vũ trụ chính. Một tu sĩ Luyện Khí nhỏ bé làm sao chịu đựng uy lực của nó kia chứ?
“Phụt!”
Người phụ nữ trúng phù quang, ngực lõm xuống, há miệng nôn ra nội tảng, cơ thể văng xa mấy mét rồi đập vào một tảng đá lớn.
Sau khi rơi xuống đất, người phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657062/chuong-5208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.