Hóa ra cậu ta đã tận mắt nhìn thấy đan sư của nhà họ Diệp luyện đan. Họ cũng sử dụng một kỹ thuật tương tự, nhưng nó kém tao nhã và nhịp nhàng hơn nhiều so với kỹ thuật của Ngô Bình.
Ngô Bình cho từng loại dược liệu vào lò rồi điều khiển ngọn lửa. Hai tay anh kết thành ấn, cũng không biết dùng cách gì mà ngọn lửa dưới đáy lò đột nhiên hóa thành hình hoa sen, chia làm ba tầng.
Không đến ba mươi phút, Ngô Bình dùng lòng bàn tay đập vào lò luyện đan. Lập tức, một luồng đan khí ba màu bay ra, anh liền nắm lấy trong tay, hai tay kết ấn và ngưng tụ đan khí thành bốn viên đan dược.
Đan dược này to bằng hạt đậu, tỏa ra mùi dược liệu nhàn nhạt.
Lúc này, người nhà họ Quý đều sững người, cậu thiếu niên kia thì kích động đến quỳ trên mặt đất cầu xin: "Trình độ luyện đan của anh quá đỉnh, xin hãy dạy em thành đan sư với!"
Ngô Bình đưa một viên đan dược cho cậu thiếu niên, cười nói: "Loại đan dược này có thể rèn luyện thân thể và cường hóa tinh thần, hãy cầm lấy".
Sau khi uống đan dược, cậu thiếu niên cảm thấy một năng lượng bí ẩn lưu thông trong cơ thể, giúp ích rất nhiều cho cơ thể và tinh thần của cậu ta. Cậu ta mừng rỡ nhảy cẫng lên, kích động nói: "Đan dược quá tốt!"
Ông cụ Quý vội vàng hành lễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657042/chuong-5188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.