Người đàn ông trung niên cười nói: "Công hiệu thần kỳ như vậy, một trăm năm mươi nghìn tiền Linh cũng không đắt, không biết cậu lấy được đan dược này ở đâu?"
Ngô Bình: "Đan dược ở đâu ra là chuyện của tôi, ông không cần nghe ngóng".
Người đàn ông trung niên gật đầu: "Vậy được, tôi không hỏi nữa. Nhưng sau này nếu tôi muốn mua những loại đan dược khác, cậu có thể cung cấp chúng cho tôi không?"
Ngô Bình: "Hiện tại trong tay tôi chỉ có loại đan dược này, về phần sau này có thể hợp tác hay không thì còn phải xem duyên phận".
Người đàn ông trung niên nói: "Được, bốn viên đan dược còn lại tôi muốn mua hết, tổng cộng là bảy trăm nghìn tiền Linh. Đây là phiếu tiền, xin mời nhận lấy".
Người đàn ông trung niên vui vẻ lấy ra một tờ phiếu tiền trị giá bảy trăm nghìn tiền Linh đặt lên bàn. Sau khi kiểm tra phiếu tiền, tiêu sư già cất nó đi trước.
Ngô Bình lấy ra bốn viên đan dược còn lại, đặt lên bàn rồi đứng dậy rời đi.
Sau khi rời khỏi nhà hàng, Ngô Bình và tiêu sư già rẽ vào một con hẻm. Đi được một lúc, bốn bóng người xuất hiện trước ngõ, mỗi người đều toát ra sát khí.
Ngô Bình nói với tiêu sư già: "Ông nhìn thấy chưa, bọn họ đã lên kế hoạch từ sớm rồi".
Tiêu sư già cả giận nói: "Mấy kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657038/chuong-5184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.