Ngay khi anh ngưng tụ ra Đại Thuấn Sát chân phù, tiêu sư già cũng đã quay lại, ông ấy cười nói: "Ngô tiêu đầu, tôi đã tìm được người mua, tôi hẹn gặp ông ta ở một nhà hàng".
Ngô Bình gật đầu: "Giá khoảng bao nhiêu?"
Tiêu sư già duỗi ra năm ngón tay, cười nói: "Đối phương nói nếu đan dược là thật, cho dù là đan phẩm kém nhất thì cũng nguyện ý trả năm mươi nghìn tiền Linh!"
Ngô Bình: "Năm mươi nghìn tiền Linh không nhiều, đan dược của tôi chắc chắn phải đắt hơn thế".
Tiêu sư già: "Ngô tiêu đầu, thời gian hẹn là tối nay, vẫn còn một hoặc hai giờ nữa".
Ngô Bình: "Được, vậy đến lúc đó ông hãy đi cùng tôi".
Tiêu sư già: "Được".
Vừa lúc đến giờ cơm tối, sau khi sắp xếp bữa ăn cho các tiêu sư, Ngô Bình và tiêu sư già đi đến một nhà hàng cách đó không xa.
Tầng một của nhà hàng vắng vẻ không có khách hàng. Ngô Bình và tiêu sư già được mời lên tầng ba ngay khi vừa bước vào.
Có hai người đang ngồi trên tầng ba, một người tầm tuổi trung niên và một người thanh niên. Người đàn ông trung niên nhìn thấy tiêu sư già thì cười nói: "Hai vị, mời ngồi".
Ngô Bình ngồi xuống còn tiêu sư già đứng bên cạnh anh.
Người đàn ông trung niên cười nói: "Tôi họ Chung, nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3657037/chuong-5183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.