Chương trước
Chương sau
 "Cái gì! Cao thủ Bí cảnh!", đám nha dịch sửng sốt. Cao thủ Bí cảnh đều có địa vị xã hội cao, tuyệt đối không phải là người bọn chúng có thể chọc giận.  

 

Ban đầu, sau khi biết tin ai đó đang bán Bổ Khí Hoàn trên phố, bọn chúng muốn bịa đặt cáo buộc để bắt giữ Ngô Bình và nuốt số tiền anh kiếm được. Đám nha dịch này làm sao có thể tưởng tượng anh lại là một cao thủ Bí cảnh!  

 

Phải biết rằng toàn bộ thành Hắc Long chỉ có năm mươi cao thủ Bí cảnh và không ai trong số họ dễ đối phó.  

 

Ngô Bình: "Các người dám vu khống hãm hại tu sĩ Bí cảnh, giờ muốn chết như thế nào đây?"  

 

Sắc mặt của đám nha dịch thay đổi chóng mặt, cho dù Ngô Bình giết sạch bọn chúng ngay tại chỗ thì quan trên cũng sẽ không nói gì. Dù sao mất mấy tên nha dịch còn hơn đắc tội với một tu sĩ Bí cảnh.  

 

Những kẻ này vội vàng lùi lại: "Chúng tôi nhận phải thông tin sai, đều là do tên họ Lưu này", họ vừa nói vừa chộp lấy Lưu giáp trưởng.  

 



Ngô Bình hỏi: "Vu khống người vô tội thì nên trừng phạt thế nào?"  

 

Đám nha dịch sững lại một chút rồi nói: "Là trọng tội chém đầu! Chúng tôi sẽ lập tức thẩm vấn hắn sau khi hắn bị bắt trở lại nhà giam!"  

 

Ngô Bình "ừm" một tiếng nói: "Được".  

 

Lưu giáp trưởng kêu gào: "Xin lỗi, tôi sai rồi..."  

 

Chờ đoàn người đi xa, Mẫn Nhi mới thở phào nhẹ nhõm, đắc ý nói: "Ngô đại ca, hóa ra anh lại là tu sĩ Bí cảnh!"  

 

Ngô Bình cười đáp: "Anh đã muốn khiêm tốn một chút, nhưng có vẻ như không được rồi".  

 

Anh quay đi quay lại vài vòng rồi hỏi: "Mẫn nhi, tại thành Hắc Long này có việc gì thích hợp cho anh làm không?"  

 

Mẫn Nhi suy nghĩ một lúc rồi đáp: "Một cao thủ Bí cảnh có thể làm được rất nhiều việc. Anh có thể đến tiêu cục, cũng có thể đến Sùng Tiên quán của hoàng triều Đại Tề để đăng ký thân phận tu sĩ, sau đó làm các nhiệm vụ do hoàng triều Đại Tề đưa ra".  

 

Ngô Bình: “Hoàng triều Đại Tề còn phân công nhiệm vụ cho tu sĩ sao?”  

 

Mẫn Nhi gật đầu: "Đúng vậy. Hoàng triều Đại Tề và các tông phái không có gì khác biệt. Sau khi trở thành tu sĩ Bí cảnh, Ngô đại ca sẽ nhận được đãi ngộ giống với đệ tử chân truyền của các đại tông phái, địa vị phải nói là rất cao".

Ngô Bình suy nghĩ một chút, nói: "Vậy trước tiên đi Sùng Tiên quán để lấy được chứng minh thân phận của hoàng gia đi".  

 

Anh vốn định mua một ít thuốc, nhưng nghe Mẫn Nhi nói xong liền quyết định đi Sùng Tiên quán trước để xác minh thân phận tu sĩ Bí cảnh của mình. Như vậy, ít nhất người bình thường sẽ không tới làm phiền anh.  

 

Theo chỉ dẫn của Mẫn Nhi, anh nhanh chóng tìm đến Sùng Tiên quán ở thành Hắc Long. Đó là một tòa nhà nằm cách thành phố năm dặm về phía Tây. Lúc này trước cửa tòa nhà có hai hàng dài xếp hàng, những người này đều đến xác minh tu vi, có điều họ đều là tu sĩ cảnh giới luyện Khí.  

 

Ngô Bình đang định vào xếp hàng nhưng trước mặt có người nói: "Còn không phải vì người ta là cao thủ Bí cảnh có địa vị cao nên không cần xếp hàng, cứ thế đi vào hay sao?"  

 

Ngô Bình tiến lên một bước, hỏi: "Vị sư huynh, tôi xin hỏi một chút. Tôi cũng tới đây chứng nhận thân phận, nếu là tu sĩ Bí cảnh thì không cần xếp hàng sao?"  

 

Người đàn ông lập tức tỏ ra cung kính, nói: "Các hạ qua đó hỏi cậu bé ở cửa, cậu bé sẽ nói cho các hạ biết phải làm gì".  

 

Ngô Bình chắp tay đáp: "Cám ơn sư huynh chỉ bảo".  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.