Chương trước
Chương sau
 Tam thiếu gia: “Bố, bố phải đòi lại công bằng cho con”.  

 

Đà Điên: “Dù con có vô dụng đến đâu thì cũng là con trai của Đà Điên ta, Ngô Bình này đúng là không coi ta ra gì”.  

 

Đà Điên không đến tìm Ngô Bình, mà tới gặp Cừu Quang Thái. Đệ tử làm sai thì đương nhiên ông ta phải đến tìm sư phụ.  

 

Cừu Quang Thái đang ở cùng người nhà thì Đà Điên đến, ông ấy hơi ngạc nhiên, dẫu sao cả hai chỉ quen sơ chứ không thân thiết gì.  

 

“Đà trưởng lão, cơn gió nào thổi ông đến đây thế này?”  

 

Đà Điên: “Cừu trưởng lão, đệ tử của ông đã cướp con dâu của tôi, chuyện này ông định tính sao?”  



 

Cừu Quang Thái sững người, tuy không biết lý do nhưng cũng đoán được là có nội tình nên cười nói: “Ủa, chỗ chúng ta có truyền thống cướp dâu mà, tôi nhớ phải có đến mười bà vợ hiện giờ của ông cũng do ông cướp dâu về mà”.  

 

Câu này khiến Đà Điên cứng họng, mãi sau ông ta mới nói: “Tôi không biết, nhưng ông phải cho tôi một lời giải thích rõ ràng”.  

 

Cừu Quang Thái: “Thế ông muốn gì?”  

 

Đà Điên: “Bảo Ngô Bình trả con dâu cho tôi rồi đến tận nhà tôi xin lỗi”.  

 

Bọn họ đều là người của Huyền Minh Giáo, hơn nữa Cừu Quang Thái đang muốn trở thành giáo chủ nên ông ấy không muốn đắc tội với người này, vì thế đã sai người đi gọi Ngô Bình tới.  

 

Ngô Bình đã nhanh chóng có mặt, anh cười nói: “Sư tôn”.  

 

Cừu Quang Thái thở dài nói: “Ngô Bình, đây là Đà Điên trưởng lão, ông ấy bảo con đã cướp vợ của con trai ông ấy, có chuyện này không?”  

 

Ngô Bình nghiêm túc đáp: “Làm gì có ạ? Con và Ngọc Tiên Kiều đã có tình cảm từ lâu, hơn nữa cũng là con đến đón dâu trước. Tự nhiên tam thiếu gia nhà họ Đà nhảy ra rồi đòi giết con, còn bảo đệ tử tinh anh như con cũng không là cái thá gì, giáo chủ đến thì anh ta vẫn đánh cho như thường”.  

 

Đà Điên nghe xong thì nói: “Cậu đừng nói linh tinh, con tôi nói vậy khi nào hả?”  

 

Ngô Bình: “Đà trưởng lão, ông không có mặt ở đó thì sao biết được. Con ông ngông lắm, đến đệ tử tinh anh như tôi còn đòi giết”.  

 

Sau đó, anh hỏi Cừu Quang Thái: “Sư tôn, mưu sát đệ tử tinh anh thì phạt thế nào ạ?”  

 

Cừu Quang Thái: “Tru di tam tộc”.  

 

Ngô Bình lại hỏi Đà Điên: “Đà trưởng lão, con ông chắc cũng là đệ tử của Huyền Minh Giáo đúng không? Ông cố ý mưu sát đệ tử tinh anh là mắc trọng tội đấy”.  

 

Cừu Quang Thái nói ngay: “Ờm… Đà trưởng lão, con trai ông cũng bất cẩn quá, nếu để giáo chủ biết chuyện cậu ta mưu sát đệ tử tinh anh thì gay đấy”.  

 

Đà Điên hừ nói: “Cứ chờ đấy”, nói rồi, ông ta bỏ đi luôn.  

 

Ngô Bình nói với Cừu Quang Thái: “Sư tôn, giờ con sẽ đi kích cho lão điên lên rồi tấn công con, sau đó con sẽ phản công và giết lão, người cho vài người đến làm chứng nhé ạ”.  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.