Ngô Bình cười phá lên: “Cô ấy nghĩ hay quá nhỉ!”
Chu Thiên Mi che miệng cười: “Nên em đồng ý rồi”.
Cô ấy nói tiếp: “Lão gia, Ngọc Tiên Kiều xinh lắm, không thua gì chị em bọn em đâu”.
Ngô Bình: “Trên đời thiếu gì phụ nữ đẹp, lẽ nào cứ đẹp là anh phải giữ lại bên mình à?”
Chu Thiên Mi le lưỡi rồi nói: “Em chỉ tiện miệng nói vậy thôi”.
Ngô Bình: “Kiệu và xe ngựa rước dâu đã chuẩn bị xong chưa?”
Chu Thiên Mi: “Rồi ạ, em đã bảo họ chờ sẵn bên ngoài nhà họ Ngọc, nhưng hơi gấp nên không long trọng lắm”.
Ngô Bình: “Không sao, có là được rồi”.
Khi đoàn rước dâu sắp đến trước cửa nhà họ Ngọc, Ngô Bình tăng tốc chạy lên trước rồi vung tay lên, kèn trống bắt đầu vang.
Nhà họ Ngọc nghe thấy thế thì tưởng đoàn đón dâu của nhà họ Đà đã tới nên mở cửa ngay, một cô gái mặc đồ tân nương đi thẳng về phía Ngô Bình.
Tuy cách một tấm khăn che mặt, nhưng Ngô Bình vẫn cảm nhận được đây là một cô gái rất xinh đẹp. Anh giơ tay ra, cô gái đưa tay cho anh rồi được anh đỡ lên kiệu.
Người nhà họ Ngọc chợt phản ứng lại, có người hô lên: “Đó không phải tam thiếu gia nhà họ Đà”.
Một người đàn ông trung niên xông ra rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3656934/chuong-5080.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.