Ngô Bình: "Nhược Phi, tôi nhận được rất nhiều tin tình báo nói tình hình nơi này rất phức tạp, quân thù thường xuyên xâm lăng. Cô trấn thủ nơi này nên đương nhiên có quyền lực lớn nhất, tôi muốn nghe quan điểm của cô”.
Sắc mặt Kỷ Nhược Phi trở nên nặng nề, cô nhẹ nhàng gật đầu: "Đúng vậy, nơi này rất nguy hiểm, binh lính canh gác ở đây có tỷ lệ tử vong rất cao. Tôi đã ở đây nửa năm rồi, hầu như tất cả binh lính dưới quyền của tôi đều đã bị thay thế. Ở đây, hầu như ngày nào cũng có quân xâm lược. Kẻ thù của chúng ta không sợ chết và có sức chiến đấu rất mạnh”.
Ngô Bình: "Tôi nhớ rằng ải Thần Võ ban đầu được xây dựng bởi một quốc gia được gọi là 'đế quốc Bốn Mùa'. Vào thời điểm đó ải Thần Võ cũng gặp phải tình huống tương tự phải không?"
Kỷ Nhược Phi lắc đầu: "Rất nhiều thuộc hạ của tôi đều là cư dân của đế quốc Bốn Mùa nên tôi đã hỏi họ. Dưới thời đại của đế quốc Bốn Mùa, ải Thần Võ vài tháng mới xuất hiện quân địch xâm lăng một lần chứ những cuộc tập kích không dày đặc như bây giờ”.
Ngô Bình nheo mắt: "Vậy cục diện này có vẻ càng thú vị rồi đây!"
Anh vừa nói xong thì chuông báo động vang lên. Tiếng chuông gấp gáp báo hiệu lại có quân địch xâm lăng.
Kỷ Nhược Phi ngay lập tức chạy ra cổng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3656771/chuong-4917.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.