Chương trước
Chương sau
 Ngô Bình ném đan dược cho người đó rồi nói: “Uống đi rồi ngồi xuống vận công mà hấp thu”.  

 

Người kia mừng rỡ rồi uống luôn, sau đó ngồi xếp bằng xuống luyện hoá.  

 

Chưa tới mười phút sau, tất cả lỗ chân lông trên người kia đều phát ra thánh quang, một luồng sức mạnh dũng mãnh đã rèn luyện hình thể và thần hồn của anh ta, tuy vẻ mặt anh ta có vẻ đau đớn, nhưng xen lẫn trong đó là cảm giác dễ chịu.  

 

Hơn chục phút sau, người này đã hoàn toàn lột xác và biến thành hình thể của Thánh Nhân. Anh ta mở mắt ra rồi mừng điên lên nói: “Tôi là Thánh Nhân rồi, tôi là Thánh Nhân rồi”.  



 

Ngô Bình hỏi: “Anh thấy hiệu quả đan dược của tôi thế nào?”  

 

“Quá tốt, nó là đan dược tốt nhất trên đời”, người đó hô lên rồi dập đầu cảm ơn Ngô Bình.  

 



Hoa Nghiêm ở bên kia đang vã mồ hôi, ông ấy có thể thấy đan dược của Ngô Bình bét cũng là cấp truyền kỳ. Còn mình thì giỏi lắm chỉ luyện chế ra được đan dược cấp vương phẩm thôi. Huống hồ, đan dược của ông ấy còn kém xa Ngũ Hành Thánh Tiên Đan của Ngô Bình.  

 

Cuối cùng, đan dược của Hoa Nghiêm cũng ra lò, thành phẩm là bốn viên đan dược, nhưng có một viên là phế đan, ba viên còn lại chỉ miễn cưỡng đạt cấp nhị phẩm.  

 

Hoa Nghiêm là người ưa sĩ diện nên thở dài nói: “Tôi thua rồi, trình luyện đan của các hạ quá lợi hại, tại hạ khâm phục!”  

 

Ngô Bình chắp tay nói: “Quá khen!”  

 

Ngô Bình đã thắng hai trên ba vòng nên vòng ba không cần tiến hành nữa.  

 

Lãnh Hoang sa sầm mặt rồi quan sát Ngô Bình với vẻ trầm ngâm.  

 

Lệ Hồng nói: “Phủ chủ Lãnh, theo giao ước thì nếu học viện Vạn Đạo chúng tôi thắng sẽ được chọn một trăm giáo viên ở bên mình”.  

 

Lãnh Hoang thờ ơ nói: “Đúng, học phủ Truyền Kỳ sẽ không nuốt lời, nhưng đi kèm với giao ước có một điều kiện là những người được chọn phải đồng ý. Nếu các giáo viên không chịu đi thì học viện Vạn Đạo cũng không được ép”.  

 

Ngô Bình: “Đương nhiên, giờ mời tất cả giáo viên của học phủ Truyền Kỳ bước ra đây”.  

 

Lãnh Hoang vung tay lên, các giáo viên ở sau lưng anh ta đều lần lượt bước ra.  

 

Ngô Bình và Lệ Hồng đi tới trước mặt một cô giáo, Ngô Bình nhìn cô ấy rồi hỏi: “Cô bao nhiêu tuổi rồi?”  

 

Cô giáo này rất xinh đẹp, cô ấy đỏ mặt đáp: “Anh hỏi chuyện này làm gì?”  

 

Ngô Bình nghiêm túc nói: “Tu vi của cô có vấn đề, lẽ ra có thể đột phá Đạo Tổ rồi, nhưng tiếc là cô đang có nhiều vấn đề lắm”.  

 

Cô giáo đó thở dài nói: “Đúng vậy, nhưng tôi không biết làm sao cả, ai tu hành cũng sẽ gặp vấn đề nọ kia thôi”.  

 

Ngô Bình đưa cho cô ấy một viên đan dược: “Đây là Bổ Thiên Đan 12 giờ mà tôi luyện chế, nó có thể loại bỏ các vấn đề của cô, sau đó giúp cô đột phá lên Đạo Tổ”.  


 

Cô gái thoáng đấu tranh tư tưởng rồi nói: “Tự nhiên được tặng không đan dược thế này, tôi…”  

 

Ngô Bình: “Chỉ cần cô gia nhập học viện Vạn Đạo, cô sẽ được dùng đầy đan dược thế này. Hơn nữa, tài nguyên mà chúng tôi cung cấp cho các giáo viên cũng nhiều gấp hai học phủ Truyền Kỳ. Nếu lương của cô ở đây là mười nghìn tiền Đạo thì sang bên tôi sẽ là ba mươi nghìn tiền Đạo”.  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.