Chương trước
Chương sau
Kỷ Quân bước ra rồi nói với Ngô Bình: “Đừng lãng phí thời gian, ra tay luôn đi”.  

 

Ngô Bình nói: “Không mất nhiều thời gian đâu, cùng lắm anh chỉ đỡ được hai chiêu của tôi”.  

 

Kỷ Quân cười khẩy: “Mạnh miệng quá nhỉ, chiến!”  

 

Bụp!  

 



Không biết một cú đấm đã đấm vào mặt của Kỷ Quân từ lúc nào.  

 

Phụt!  

 

Kỷ Quân đã đánh bại cường giả một kỷ nguyên đã bị đánh bay, sau đó ngã xuống đất co giật rồi bất tỉnh nhân sự.  

 



Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người đều ngẩn ra, Ngô Bình đã hạ Kỷ Quân bằng một chiêu ư?  

 

Ngô Bình nhanh chóng đi tới gần Kỷ Quân rồi vỗ và véo vài cái vào mặt hắn, gương mặt biến dạng đã nhanh chóng bình thường trở lại, Kỷ Quân cũng đã tỉnh.  

 

Ngô Bình cười hỏi: “Anh không sao chứ?”  

 

Kỷ Quân hoảng sợ nói: “Cảm ơn anh đã nương tay”.  

 

Cú đấm vừa rồi của Ngô Bình đã khiến Kỷ Quân sợ mất mật, hắn biết nếu Ngô Bình không nương tay thì mình đã chết rồi.  

 

Ngô Bình: “Đừng khách sáo, tôi không giết anh vì muốn anh đến học viện Vạn Đạo làm giáo viên”.  

 

Lãnh Hoang nhăn mặt rồi ho khan nói: “Thầy Ngô, cứ thắng đi đã rồi tính”.  

 

Ngô Bình cười nói: “Vòng hai là luyện đan hả? Nhanh lên thôi!”  

 

Lãnh Hoang: “Mời thầy Hoa!”  

 

Một ông lão tóc bạc trắng bước ra rồi lấy lò luyện ra nói: “Tôi là Hoa Nghiêm”.  

 

Lãnh Hoang: “Mỗi người được lấy một trăm loại dược liệu, không hạn chế số lượng. Cả hai sẽ dùng các dược liệu mình chọn để luyện chế đan dược của mình, cuối cùng đan dược của ai có chất lượng và giá trị tốt hơn thì người đó thắng”.  

 

Ngô Bình: “Giá trị của đan dược thì khó đánh giá lắm, tính kiểu gì được?”  

 

Lãnh Hoang: “Đơn giản, có khá nhiều tu sĩ đến đây xem, chúng ta có thể rao bán tại chỗ xem đan dược của ai bán được với giá cao hơn”.  

 

Ngô Bình: “Được”.  

 

Anh lấy lò luyện Bát Quái ra, đã có người mang một trăm loại dược liệu đến, anh chọn trong số đó rồi bắt tay vào luyện đan.

Ưu thế của Ngô Bình là tự tạo đan dược, anh chỉ liếc một cái đã ra phương thức luyện đan tốt nhất và bắt tay vào làm ngay.  

 

Hoa Nghiêm ở phía bên kia vẫn đang nếm thử dược liệu và nghiên cứu cách điều phối.  

 

Ngô Bình đã bắt đầu luyện đan, chưa tới 15 phút sau, anh đã luyện xong một lò đan dược với thành phẩm là năm viên.  

 


Có người nói to lên trong đám đông: “Uống vào là thành Thánh Nhân ư? Chém gió vừa thôi, Thánh Nhân nào dễ thế?”  

 

Ngô Bình nhìn thì thấy người đó mới khoảng 20 tuổi, tu vi thì thấp tè nên cười nói: “Nếu cậu không tin thì tôi tăng cho một viên này, uống thử đi thì biết”.  

Người đó nghe thấy được tặng đan dược miễn phí thì vội chạy ra lấy ngay: “Cho tôi thật à?” 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.