Kỷ Quân bước ra rồi nói với Ngô Bình: “Đừng lãng phí thời gian, ra tay luôn đi”.
Ngô Bình nói: “Không mất nhiều thời gian đâu, cùng lắm anh chỉ đỡ được hai chiêu của tôi”.
Kỷ Quân cười khẩy: “Mạnh miệng quá nhỉ, chiến!”
Bụp!
Không biết một cú đấm đã đấm vào mặt của Kỷ Quân từ lúc nào.
Phụt!
Kỷ Quân đã đánh bại cường giả một kỷ nguyên đã bị đánh bay, sau đó ngã xuống đất co giật rồi bất tỉnh nhân sự.
Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người đều ngẩn ra, Ngô Bình đã hạ Kỷ Quân bằng một chiêu ư?
Ngô Bình nhanh chóng đi tới gần Kỷ Quân rồi vỗ và véo vài cái vào mặt hắn, gương mặt biến dạng đã nhanh chóng bình thường trở lại, Kỷ Quân cũng đã tỉnh.
Ngô Bình cười hỏi: “Anh không sao chứ?”
Kỷ Quân hoảng sợ nói: “Cảm ơn anh đã nương tay”.
Cú đấm vừa rồi của Ngô Bình đã khiến Kỷ Quân sợ mất mật, hắn biết nếu Ngô Bình không nương tay thì mình đã chết rồi.
Ngô Bình: “Đừng khách sáo, tôi không giết anh vì muốn anh đến học viện Vạn Đạo làm giáo viên”.
Lãnh Hoang nhăn mặt rồi ho khan nói: “Thầy Ngô, cứ thắng đi đã rồi tính”.
Ngô Bình cười nói: “Vòng hai là luyện đan hả? Nhanh lên thôi!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3656763/chuong-4909.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.