Chương trước
Chương sau
Bỗng nhiên thi thể kia mở mắt, đôi mắt phát ra hai luồng Thánh quang, chiếu vào mắt Ngô Bình. Một luồng năng lượng cực lớn liền rót vào cơ thể anh.  

 

Hoá ra Thần Nông đã đầu thai chuyển kiếp chín lần, mỗi một lần đều tạo dựng được thành tựu rất lớn. Có một kiếp Thần Nông đã trở thành Thiên Thánh đương thời, có một kiếp thì tu luyện công pháp Vu tộc đến cực điểm và trở thành Thiên Vu. Thậm chí, ông ấy có một kiếp ẩn mình ở Thần tộc, tu luyện công pháp của Thần tộc đến cảnh giới cực cao, suýt chút nữa đã trở thành nòng cốt của Thần tộc. Ở kiếp mạnh nhất, ông ấy đã trở thành kẻ mạnh kỷ nguyên!  

 



Những luồng sức mạnh này được ông ấy cất giấu ở mười thời không bí mật trong cơ thể, chờ người có duyên.  

 

Sức mạnh này quá lớn. Nếu không nhờ Ngô Bình trở thành Thánh Hoàng và lấy được rất nhiều lợi ích khi đi con đường Chân Thánh, thì bây giờ anh sẽ không có khả năng gánh vác nguồn năng lượng mạnh đến thế!  

 



Sức mạnh của Thần Nông không ngừng rót vào, sau đó được Ngô Bình phong ấn trong vũ trụ nhỏ, chậm rãi hấp thụ. Tuy bây giờ anh rất mạnh, nhưng cũng không thể hấp thụ hết sức mạnh đáng sợ từ mười kiếp tu hành của Thần Nông chỉ trong chốc lát.  

 

So với sức mạnh của Thần Nông, trí tuệ và kinh nghiệm tu hành của Thần Nông lại càng vô cùng trân quý. Chúng như dòng suối chầm chậm chảy vào tim Ngô Bình,  

 

Vài canh giờ sau, ánh sáng biến mất, thi thể Thần Nông hoá thành tro bụi.  

 

Ngô Bình mở mắt ra, khẽ thở dài rồi lại cúi người về phía thi thể thêm lần nữa: “Cảm ơn tiền bối đã dìu dắt!”  

 

Sau đó anh phất tay một cái, toàn bộ dược liệu, đan dược, lò đan và thẻ ngọc đều được anh cất vào. Anh quay người rời khỏi động Thần Nông.  

 

Ra khỏi động Thần Nông, Ngô Bình chào tạm biệt đám Liễu thần rồi về nhà thăm người thân.  

 

Vừa về đến nhà, anh đã cảm thấy khí tức xung quanh vô cùng nặng nề, biết ngày Hoả Hoàng Nhi lại bế quan đột phá. Nhưng rõ ràng Hoả Hoàng Nhi gặp phải khó khăn, đang chật vật ở bên rìa cảnh giới.  

 

Lúc này, Hoả Hoàng Nhi đang khoanh chân ngồi trong không gian ngập tràn ngọn lửa. Cô bé đang thức tỉnh sức mạnh của bá chủ thời hỗn mang ở kiếp trước. Nhưng không biết vì sao, luồng sức mạnh ẩn sâu trong linh hồn lúc này lại trở nên cực kỳ cuồng bạo, điều này khiến trong lòng Hoả Hoàng Nhi cảm thấy sợ hãi. Nỗi sợ ấy khiến cô bé không dám giải phóng sức mạnh của phượng hoàng.  

 


Ngô Bình nở nụ cười: “Đừng sợ, có bố ở đây. Nói cho bố nghe, con đang gặp rắc rối gì?”  

 

Hoả Hoàng Nhi đáp: “Con là sinh linh phượng hoàng thời hỗn mang. Trong khoảng thời gian qua, con vẫn luôn khổ luyện Thiên Cực Kiếm Kinh, đã gần đạt đến cực điểm. Cùng lúc đó, sức mạnh tiềm ẩn trong sâu thẳm linh hồn con cũng dần dần tỉnh giấc. Con nghĩ rằng thời cơ hồi phục thực lực đã đến rồi, nên mới tới đây thử đột phá. Nào ngờ khi con vừa chạm vào sức mạnh kiếp trước, nó lại vô cùng bài xích con. Bố ơi, con cảm thấy nó muốn nuốt chửng cơ thể hiện tại của con, xoá ý thức của con. Con sợ lắm”.  

Ngô Bình nói: “Chuyện này rất bình thường. Tuy tu vi của con rất cao, nhưng kiếp trước con lại là phượng hoàng, phượng hoàng còn lớn mạnh hơn. Bây giờ con muốn thả ra, tất nhiên phượng hoàng sẽ muốn nuốt chửng mọi thứ của con và thay thế con rồi”. 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.