Chương trước
Chương sau
 “Bên chỗ Thất Bảo Hồ Lô chắc hẳn cần dùng Thái Sơ Thần Thủy, anh đi hỏi thử xem”.  

 

Ngô Bình gật đầu, sang tìm Thất Bảo Hồ Lô.  

 

Thất Bảo Hồ Lô biết ý định anh khi đến, cười nói: “Huyền Bình, không ngờ anh có thể tìm được Thái Sơ Thần Thủy, quả thực tôi rất cần nó”.  

 



Ngô Bình lấy ra một bình đổ vào phần rễ, toàn bộ hồ lô đều rung chuyển.  

 

Sau đó, một hồ lô xanh lam bỗng rơi xuống, bay vào tay Ngô Bình.  

 



Thất Bảo Hồ Lô cười nói: “Đât là bảo bối thứ nhất của Thất Bả Hồ Lô tôi, Càn Khôn Hồ Lô. Càn khôn ở bên trong nó, có thể dùng làm pháp khí động thiên, có được nó thì có thể ngao du giữa các vũ trụ”.  

 

Ngô Bình cười nói: “Cám ơn”.  

 

Cuối cùng, anh lại đến thăm Tử Đằng, cung cấp một ít Thái Sơ Thần Thủy.  

 

Sau khi gặp mọi người, anh lại đến trước động Thần Nông.  

 

Động Thần Nông này, chỉ có Thánh Hoàng mới có thể đi vào, lần trước anh đến vẫn chưa phải Thánh Hoàng.  

 

“Bây giờ, cuối cùng cũng có thể mở được mày rồi”. Anh khẽ cười, đi đến trước động.

Quan sát được một lúc, anh tiến thẳng vào trong, có thể nhìn thấy xung quanh có ba lớp cấm chế lần lượt bị anh phá giải.  

 

Đi vào hang động thêm một quãng nữa, anh nhìn thấy một màn ánh sáng màu xanh lục. Anh bước tới và băng qua màn sáng.  

 

Sau màn sáng ấy là một không gian vô cùng rộng lớn, bên trong có rất nhiều món đồ, từng bó dược liệu bị cấm chế phong ấn, ba lò đan lơ lửng giữa không trung, ngoài ra còn có một lượng lớn thẻ ngọc và lọ đan dược.  

 

Một người đàn ông khoanh chân ngồi trên bệ ngọc ở giữa, không còn hơi thở cũng không có khí tức sinh mệnh. Nhưng thi thể của người này không hề thối rữa mà được ngọc hoá, ngay cả quần áo mặc trên người cũng không bị hư hại gì.  

 

Tuy thi thể đã chết nhưng vẫn có thể toả ra khí tức của Thánh Hoàng. Ngô Bình biết người này chắc chắn là Thánh Hoàng Thần Nông, một trong những tài năng kiệt xuất nhất thời thái cổ chân nhân.  

 

Anh chậm rãi tiến về phía trước, cúi người thật sâu trước Thần Nông: “Vãn bối Lý Huyền Bình, kính chào tiền bối!”  


 

Vái lạy thêm lần nữa, Ngô Bình lập tức uống Thánh đan rồi khoanh chân ngồi ngay bên cạnh.  

 

Thánh đan vừa vào bụng, trong đầu anh liền vang lên một giọng nói hiền hoà và thuần hậu: “Công lực mười kiếp tu hành của ta đều nằm trong thân xác này, bên giờ truyền lại toàn bộ cho cậu”.  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.