Ngô Bình: “Nhân tộc cũng có cường giả kỷ nguyên, anh nói câu này hơi sớm”.
Vu Kỷ lắc đầu: “Vu tộc chúng tôi tinh mắt lắm”.
Ngô Bình ngẫm nghĩ rồi hỏi: “Anh muốn hợp tác thế nào?”
“Vu tộc và Nhân tộc giữ mối quan hệ hoà hảo, không tranh đấu với nhau. Cùng với đó, hai bên có thể trao đổi tài nguyên”.
Ngô Bình: “Trao đổi tài nguyên gì?”
Vu Kỷ: “Vu tộc có thể bồi dưỡng cường giả cho Nhân tộc”.
Ngô Bình: “Còn Nhân tộc phải làm gì cho các người?”
Vu Kỷ: “Phải chia một nửa các chiến sĩ đã bồi dưỡng xong cho chúng tôi”.
Ngô Bình: “Thế còn phải xem các người cho chúng tôi tài nguyên gì đã”.
Vu Kỷ cười nói: “Vì thế, anh có thể cho một số ít người tới trước, tôi sẽ cho anh thấy hiệu quả bồi dưỡng của Vu tộc, anh thấy sao?”
Ngô Bình ngẫm nghĩ rồi nói: “Được”.
Vu Kỷ mừng rỡ: “Xin hỏi tên của anh? Nói thật chứ mẹ tôi cũng là Nhân tộc đấy”.
Ngô Bình: “Lý Huyền Bình”.
“Anh Lý, chúng ta đã hứa hẹn rồi nhé, sau này Đông Hải sẽ là địa bàn của anh, chúng tôi sẽ không đặt chân đến nữa. Nhưng núi thánh này thì tôi phải mang đi”.
Ngô Bình: “Nói chán nói chê, cuối cùng vẫn là đòi núi thánh chứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3656558/chuong-4704.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.