Cơ Tiên Bằng bảo: “Tìm kiếm ở thần thổ thông thiên, đáng sợ nhất là vào cấm địa, trong đó luôn tiềm ẩn nguy cơ, ngoài ra còn có những sinh linh cực mạnh của thần thổ. Tất nhiên, nếu cậu hàng phục được những sinh linh ấy thì có thể sai chúng canh gác nhà cửa giúp cậu”.
Ngô Bình biết hiện nay thần thổ thông thiên chỉ mới tìm kiếm được một phần rất nhỏ, vẫn còn một khu vực rộng lớn đang chờ anh khai phá. Anh chào tạm biệt Cơ Tiên Bằng, lấy điện Hỗn Thiên làm tâm, đi về hướng Đông Nam để tìm kiếm tiếp.
Chẳng bao lâu sau, anh đã đến rìa vùng tìm kiếm của điện Hỗn Thiên. Nơi này là một hoang mạc màu đỏ, biên giới có dựng bia đá, bên trên viết mấy câu đại loại như cấm vào sâu, có nguy hiểm.
Đường Băng Vân và bốn đệ tử ra khỏi động thiên. Bạch Luyện nói: “Sư phụ, sau này nơi đây sẽ là địa bàn của chúng ta”.
Ngô Bình bảo: “Phải đi vào tiếp, để lại không gian đủ lớn giữa điện Hỗn Thiên để tránh ảnh hưởng đến việc mở rộng sau này của điện Hỗn Thiên”.
Đường Băng Vân hỏi: “Huyền Bình, vậy chúng ta bắt đầu từ đâu?”
Ngô Bình cười đáp: “Dĩ nhiên là bắt đầu từ nơi nguy hiểm nhất”.
Dứt lời, anh bay lên trời, càng bay càng cao. Rồi anh dùng năng lực nhìn thấu vạn vật để quan sát cả khu vực.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3656525/chuong-4048.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.