Chương trước
Chương sau
Chương 4601

Người khác nói: “Đúng vậy Khương huynh, nhỡ đâu người này thoát ra, chúng ta chết cả mất!”

Khương Thiên Lan thở dài một tiếng: “Xem ra chỉ có thể như vậy thôi!”

Nói xong, xung quanh bỗng xuất hiện bảy mươi hai ảo ảnh Thần Ma, những Thần Ma này là do mấy người Khương Thiên Lan đã thu thập được qua bao nhiêu năm, mỗi một Thần Ma đại diện cho một năng lượng Thần Ma kinh khủng.

Các Thần Ma lơ lửng trên lò thần, lần lượt niệm chú, lò thần lập tức xoay chuyển điên cuồng, bảy mươi hai duy độ bên trong đều mở ra, ngọn lửa vô tận bùng cháy về phía Ngô Bình.

Lúc này, Ngô Bình không thấy đau đớn, mà trái lại còn thấy rất thoải mái. Trong kiếp Đại Thánh, anh tu hành đến cảnh giới cao thâm nhất – cảnh giới Vô Pháp, tiềm lực nâng cao rất nhiều, cộng thêm anh đã hấp thụ hạt nhân vũ trụ, mọi thứ này giúp anh có thể chịu đựng được sức mạnh của lò thần một cách hoàn hảo.

Bóng mờ Thần Ma không ngừng hao hụt sức lực, chưa đến hai canh giờ đã mờ nhạt đi rất nhiều, biến mất nhanh chóng.

Khi toàn bộ bóng mờ Thần Ma biến mất, Khương Thiên Lan có phần gấp gáp hỏi: “Bây giờ thì sao? Cậu còn sống không?”

Một lúc lâu, trong lò thần vẫn không có âm thanh.

Những người còn lại cười nói: “Xem ra, cậu ta đã bị luyện chết rồi!”

Khương Thiên Lan cuối cùng cũng có chút tươi cười: “Tuy hao hụt rất nhiều tài nguyên tích lũy của nhiều năm của chúng ta, nhưng cuối cùng vẫn tiêu diệt được mầm mống tai họa này”.

Lúc này bên trong lò thần, Ngô Bình đang bị bảy mươi hai luồn thần quang vây quanh, lúc này thể chất hoàn hảo của anh đều đang được nâng cao rất nhiều.

“Xem ra, lò thần có lẽ là bảo vật mà Thiên Đình và Thần tộc dùng để nâng cao thực lực của các cao thủ”. Đợi thần quang biến mất, trong lò thần bỗng vang lên âm thanh.

“Anh đã được rèn luyện tối cao, có được thần thể chí tôn, có được lệnh bài “Chí Tôn”!”

Nói rồi, một lệnh bài bỗng bay đến, rơi vào trong tay Ngô Bình.

“Lệnh bài Chí Tôn?”, Ngô Bình lật nhìn một hồi, người bèn bay ra khỏi lò thần.

Bên ngoài lò thần, mấy người Khương Thiên Lan vẫn đang cười nói, nhìn thấy có người lao ra, lập tức biến sắc, nhìn Ngô Bình chằm chằm.

“Ha ha, để các người chờ lâu rồi, nếu không phải các người tiêu tốn nhiều tài nguyên như vậy, e rằng tôi cũng không được thuận lợi như vậy”.

“Anh…” Khương Thiên Lan chỉ thấy ngực đau nhói, miệng phun ra máu.

Ngô Bình: “Khương gia chủ, ông không sao chứ?”

Khương Thiên Lan: “Sao cậu làm được?”

Ngô Bình lạnh nhạt nói: “Vừa vào lò thần là tôi đã nhìn ra rồi, thứ đồ này không phải dùng để hại người, mà là để giúp cao thủ siêu cấp nâng cao thực lực, là một chí bảo của Thiên Đình”.

Nói xong, anh vung tay, lò thần đã bay vào trong động thiên của anh.

Mấy người kia mặt tái nhợt, biết chuyện đã hỏng rồi!

Ngô Bình nói: “Các vị, lúc trước các người muốn luyện chết tôi, bây giờ tôi nên báo đáp các người thế nào đây?”

Khương Thiên Lan hít sâu một hơi, nói: “Thầy luyện đan Lý, trước đó là do chúng tôi không đúng, cậu đại nhân không so đo với tiểu nhân…”

“Từ từ, tuy tôi là đại nhân, nhưng lỗi của tiểu nhân nhất định phải tính, cho nên ông nên tìm lý do khác đi”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.