Chương trước
Chương sau
Chương 4578

Đại trưởng lão nói: “Môn chủ có mạnh đến mấy cũng sẽ không uy hiếp họ. Nhưng Lý Huyền Bình thì khác. Cậu ta vừa ra tay đã đánh bại được một cao thủ cảnh giới Thiên Đế. Với năng lực như vậy, dù là năm thế lực quyết sách cũng thấy đau đầu, không muốn va chạm”.

Môn đế Ngũ Đế Môn bảo: “Không biết Lý Huyền Bình có mặc giáp hay không”.

Đại trưởng lão đáp: “Nếu tôi là cậu ta, chắc chắn sẽ mặc thử”.

Hai người đang trò chuyện thì bỗng nghe âm thanh chấn động từ bên ngoài vọng vào. Cổng lớn mở ra, Ngô Bình mặc giáp bước vào trong. Mặc áo giáp vào, khí tức toàn thân của anh rất khủng khiếp, trong hư không xuất hiện mười tám vòng xoáy năng lượng, mười tám loại năng lượng cực mạnh này không ngừng rót vào giáp, tăng cường uy lực của nó.

Nhìn thấy Ngô Bình đã mặc giáp Thập Bát Hoán Thiên, môn chủ Ngũ Đế Môn lộ vẻ vui mừng, cười hỏi: “Huyền Bình, cảm thấy áo giáp này thế nào?”

Ngô Bình cười nói: “Giáp này vô cùng huyền diệu, thực lực của tôi đã tăng ít nhất ba, bốn lần!”

Môn chủ Ngũ Đế Môn gật đầu: “Tất nhiên rồi, đây là giáp Thập Bát Hoán Thiên mà!”

Nói đoạn, ông ta lấy một tấm thẻ màu đen từ trong người ra, nhẹ nhàng chà xát. Trên tấm thẻ liền loé lên ngân quang, sau đó Ngô Bình đang mặc áo giáp bỗng thắt cả người lại, cơ thể và ý thức dần dần mất kiểm soát.

Anh cả kinh: “Môn chủ, chuyện gì thế này, tôi không cử động được nữa!”

Môn chủ Ngũ Đế Môn nhắm mắt lại, khẽ thở dài rồi nói: “Ngô Bình, tôi hết cách rồi mới đành làm vậy, cậu đừng trách tôi”.

Dứt lời, áo giáp phát ra kim quang, còn Ngô Bình mất hết ý thức.

Môn chủ Ngũ Đế Môn đi đến trước bộ giáp, đặt tấm thẻ vào chỗ lõm trên giáp, giáp liền mở ra rồi bọc cả ông ta vào. Lúc này, áo giáp đã chuyển toàn bộ tư chất, tu vi, vận khí của Ngô Bình sang người môn chủ Ngũ Đế Môn! Đồng thời, mọi thứ của môn chủ Ngũ Đế Môn cũng chuyển qua cơ thể Ngô Bình. Cả hai hoán đổi cơ thể và tu vi.

Khi môn chủ Ngũ Đế Môn cũng bước vào giáp, đại trưởng lão khẽ thở dài, quay mặt đi.

Áo giáp phát hiện luồng sáng, rung lên nhè nhẹ. Lúc này, trong giáp đột nhiên vọng ra tiếng kêu thảm thiết của môn chủ Ngũ Đế Môn: “Không thể nào, sao tôi lại là một con chó?”

Đại trưởng lão sửng sốt, chó ư?

Lúc này, Ngô Bình mới từ cổng lớn bước vào. Nhìn thấy anh, đại trưởng lão cả kinh: “Lý Huyền Bình! Người trong giáp không phải cậu, vậy thì là ai?”

Ngô Bình cười nói: “Ông không nghe thấy à, là chó. Tôi đã biến con chó thành dáng vẻ của mình, để nó ngụy trang khí tức của tôi, sau đó mặc giáp vào. Bây giờ thì tôi hiểu rồi, bộ giáp Thập Bát Hoán Thiên này có thể hoán đổi tu vi và tư chất của hai người, đúng chứ?”

Ngã phịch xuống đất, đại trưởng lão lẩm bẩm nói: “Trời ơi! Chúng tôi đã làm gì thế này?”

Không lâu sau đó, bộ giáp yên tĩnh lại, vài phút sau mới chầm chậm mở ra. Một con chó lớn lông vàng chạy ra trước, sau đó là môn chủ Ngũ Đế Môn đã vô cùng yếu ớt.

Toàn thân chú chó lông vàng phát ra kim quang lấp lánh, nó không chỉ có trí tuệ mà còn có thực lực của môn chủ Ngũ Đế Môn!

Vừa chạy ra, chó lông vàng đã hành lễ với Ngô Bình, đoạn nói tiếng người: “Cảm ơn ân điển của anh!”

Ngô Bình cười đáp: “Không cần cảm ơn đâu. Trước đó ta vẫn chưa rõ tác dụng của bộ giáp này, ngươi có thể mất mạng”.

Chó lông vàng nói: “Tôi vốn chỉ là chó hoang, mạo hiểm để đổi lấy thực lực như bây giờ, cũng đáng”.

Ngô Bình bảo: “Vậy sau này ngươi cứ theo ta đi”.

Chó lông vàng phủ phục dưới đất: “Vâng, chủ nhân!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.