Chương trước
Chương sau
Chương 4541

Truy Điện nói: “Vốn nghĩ cậu không có cơ hội biết rồi, không ngờ cậu thật sự làm được đến bước này”.

Ngô Bình: “Đừng vòng vo nữa, mau nói đi”.

Truy Điện: “Thật ra với tư chất của tôi, sớm đã có thể đột phá lên trên rồi. Nhưng tôi biết, tôi không làm được, cho nên tôi lựa chọn trở thành người luân hồi”.

Ngô Bình: “Đợi đã. Người luân hồi gì?”

Truy Điện: “Người luân hồi là một trường hợp đặc biệt của thế giới này, thuộc vào lỗi của quy tắc. Vì một vài nguyên do chưa rõ, tôi có được thân thể bất tử. Mỗi khi chết đi, sẽ sống lại ở một nơi nào đó”.

Ngô Bình trừng lớn mắt: “Lợi hại! Vậy ngươi cứ làm một con ngựa vậy sao?”

Truy Điện: “Đương nhiên không phải. Mỗi lần sống lại, hình dạng của tôi đều khác nhau, nhưng đa phần đều là Nhân tộc, thi thoảng sẽ thành Ma tộc, Vu tộc, Yêu tộc”.

Ngô Bình rất hiếu kỳ, hỏi nó: “Ngươi sống lại bao nhiêu lần rồi?”

Truy Điện thở dài: “Chưa đến mười vạn, nhưng cũng chừng tám vạn lần rồi, ản thân tôi cũng không nhớ rõ nữa”.

Ngô Bình như bừng tỉnh nói: “Chẳng trách ở nơi nào ngươi cũng có thức ăn dự trữ, thì ra là do sống quá lâu rồi”.

Truy Điện nói: “Nhưng không ngừng luân hồi trong chỗ quỷ quái này thật sự vô cùng đau khổ. Tôi khổ sở đợi lâu như vậy, chỉ là muốn gặp được một vị cao thủ, sau đó nhờ cậu ta đưa tôi rời khỏi chỗ quỷ quái này. Lý Huyền Bình, tư chất của cậu khiến tôi rất kinh ngạc, tôi biết tiền đồ cậu vô lượng, nói không chừng, cậu chính là người có thể giải thoát cho tôi”.

Ngô Bình chớp mắt: “Tôi? Giúp thế nào?”

Truy Điện: “Nếu cậu đủ mạnh thì có thể phá vỡ được cấm chế thế giới này, đưa tôi rời khỏi nơi này”.

Ngô Bình gật đầu: “Ta cố hết sức vậy”.

Sau đó anh cười hỏi: “Lần trước ngươi sống lại là người hay là yêu?”

Truy Điện: “Là ma. Nhưng tôi đã tìm hiểu rõ quy tắc rồi, lần tới nếu sống lại thì tôi sẽ biến thành người”.

Ngô Bình: “Vậy sao? Ngươi muốn làm đàn ông, hay là muốn làm phụ nữ?”

Truy Điện trừng mắt: “Liên quan gì đến cậu?”

Ngô Bình nói: “Được, ta không hỏi, chúng ta mau đến Ngũ Đế Môn đi”.

Một người một ngựa đi đến Ngũ Đế Môn, Lục Nguyên Uy vẫn đứng đợi trước cửa, Ngô Bình vừa đến, anh ta đã dẫn một người một ngựa đi đến sân viện yên tĩnh.

Sắp xếp ổn thỏa không bao lâu, Lục Nguyên Uy bỗng nói: “Công tử, hiện tại công tử thu hút chú ý của môn chủ và đại trưởng lão, tiền đồ vô lượng. Nhưng Ngũ Đế Môn hiện tại vẫn có không ít người, không hy vọng công tử trỗi dậy”.

Ngô Bình nhíu mày: “Tôi trỗi dậy thì liên quan gì đến bọn họ?”

Lục Nguyên Uy: “Tư chất công tử tốt như vậy, một khi phất lên, tương lai rất có khả năng chính là môn chủ mới của Ngũ Đế Môn. Vua nào thần nấy, đối với bọn họ chắc chắn công tử không có ấn tượng tốt gì, sau này nếu do công tử năm giữ Ngũ Đế Môn, những người này có thể có ngày tháng tốt đẹp hay sao?”

Ngô Bình khẽ cười: “Anh nói như vậy, cũng có đạo lý. Nếu tôi trở thành môn chủ, nhất định sẽ trừng trị đám ranh đó”.

Lục Nguyên Uy: “Có thể, công tử phải cẩn thận, đề phòng đám người đó nhắm vào công tử!”

Sau khi ở lại Ngũ Đế Môn, Ngô Bình bắt đầu tiếp nhận, lĩnh hội truyền thừa của Ngũ Đế. Ngũ Đế, tất cả đều là các cao thủ Thiên Đế Cảnh đỉnh cao, uy lực linh thuật của bọn họ rất mạnh. Nếu là trước kia, anh không thể tu hành những thứ này được. Nhưng, bây giờ anh đã hấp thụ Tử Thiên Huyền Lực, linh lực này là linh lực mạnh nhất thiên hạ, đủ để hỗ trợ Ngô Bình tu luyện linh thuật của Ngũ Đế.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.