Chương trước
Chương sau
Chương 4540

Trong thời gian chống chọi dài đằng đẵng, Ngô Bình đánh thắng từng trận những ý chí này, sau đó hấp thụ năng lượng của bọn chúng, cùng với truyền thừa ẩn chứa bên trong ý chí.

Cũng không biết qua bao lâu, ý chí xuất hiện sau đó đã không còn là đối thủ của anh nữa, vừa đối mặt đã bại trận. Vì vậy, các ý chí hùng mạnh của Ngũ Đế xuất hiện cùng lúc, chính là ý chí Ngũ Đế.

Ý chí Ngũ Đế mạnh hơn rất nhiều, bọn chúng trấn áp cùng lúc, Ngô Bình chỉ có thể gắng gượng chống lại. Cũng may cậu đã hấp thụ Tử Thiên Huyền Lực, Tử Thiên Huyền Lực này có tính bền rất mạnh, sau khi chống chọi không biết bao nhiêu lâu, ý chí Ngũ Đế đã yếu hơn chút. Ngô Bình nhân cơ hội phản công, đánh hạ một ý chí trong đó rồi hấp thụ.

Ngũ Đế thiếu một, tình huống lập tức xoay chuyển, Ngô Bình nhân cơ hội tấn công bốn ý chí Tứ Đế còn lại rồi hấp thụ, thuận tiện cũng có được truyền thừa của Ngũ Đế!

Lúc Ngô Bình đi ra từ trong điện kiểm tra, đã là ba ngày sau.

Ba ngày nay, đại trưởng lão vẫn luôn canh giữ ở bên ngoài, thấy anh bình an đi ra thì cười nói: “Không tệ, quả nhiên cậu không khiến tôi thất vọng!”

Ngô Bình: “Đại trưởng lão, đại hội người mới khi nào thì bắt đầu?”

Đại trưởng lão cười nói: “Ngày mốt đại hội người mới tiến hành, hai ngày nay, cậu có thể tiếp nhận truyền thừa Ngũ Đế, đúng lúc có thể thi triển uy lực tại đại hội người mới. Đúng rồi, đại hội người mới rất long trọng, người đứng đầu sẽ đoạt được giải thưởng lớn”.

Ngô Bình bỗng thấy hứng thú: “Ồ, giải thưởng lớn là gì?”

Đại trưởng lão: “Một tỷ tiền tử tinh, ngoài ra cộng thêm một môn linh thuật Thiên Phẩm, một binh khí Thiên Phẩm!”

Mắt Ngô Bình sáng lên, cười nói: “Giải thưởng cũng không ít”.

Lúc này đại trưởng lão vẫy tay, mấy người gây khó dễ cho Ngô Bình trong lúc tuyển chọn, bao gồm tên có râu đều bị đưa đến trước mặt.

Đại trưởng lão nói: “Mấy tên này suýt khiến bản môn đánh mất thiên kiêu, tội không thể tha. Môn chủ đã ra lệnh, xử chết toàn bộ bọn họ, tịch thu toàn bộ tài sản. Lý Huyền Bình, chuyện này cậu còn có ý kiến gì khác không?”

Nhìn đám người mặt xám như tro này, phát hiện Lục Nguyên Uy cũng có mặt, anh nói: “Lục Nguyên Uy lầm đường biết quay lại, cứ để cậu ấy ở bên cạnh tôi phục vụ đi”.

Đại trưởng lão gật đầu: “Có thể”.

Lục Nguyên Uy vô cùng cảm kích, nói: “Đa tạ công tử không trách tội!”

Đại trưởng lão: “Tôi đã cho người sắp xếp một sân viện, tạm thời cậu cứ ở đó. Lục Nguyên Uy, cậu đi dọn dẹp phòng trước đi, thiếu gì thì cứ bổ sung thêm, tất cả mọi thứ phải dùng đồ tốt nhất”.

Lục Nguyên Uy: “Vâng!”

Nói chuyện mấy câu, Ngô Bình về khách sạn gặp Truy Điện trước, anh muốn đưa Truy Điện vào ở trong Ngũ Đế Môn.

Khi anh quay lại khách sạn, Truy Điện đã đứng trước phòng đợi anh rồi, lưng ngựa còn mang theo hành lý và đồ đạc của bọn họ.

Anh bất giác cười nói: “Truy Điện, ngươi đã chuẩn bị trước rồi sao?”

Truy Điện: “Hôm qua đã chuẩn bị rồi, đợi cậu cả một ngày rồi, cũng may cậu vẫn quay về”.

Ngô Bình: “Đang lo lắng ta sao?”

Truy Điện khịt mũi: “Đúng vậy, nhỡ đâu cậu chết rồi, tìm ai trả tiền tôi chứ?”

Ngô Bình đảo mắt: “Đúng là mê tiền”.

Sau đó anh nhớ đến gì đó: “Truy Điện, ta đã trở thành đệ tử của Ngũ Đế Môn rồi, hiện tại ngươi nên nói bí mật của mình được rồi chứ?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.