Chương trước
Chương sau
Sát cục vừa thành hình, Long Xà Đạo Tôn mặt biến sắc, trầm giọng nói: “Thế cờ mạnh quá, lĩnh ngộ của các hạ về Kì Đạo và Hoạ Đạo đã đạt tới cảnh giới chí tôn”.

Ngô Bình: “Trên thế giới này, các đạo học đều tương thông với nhau. Mời xuất chiêu”.

Long Xà Đạo Tôn khẽ thét lên một tiếng, một long một xà thân dài vạn dặm bay ra định phá sát cục của Ngô Bình.

Thế nhưng sát cục tạo ra chín chín tám mốt nước biến hoá, liên tục tạo ra các thế cờ chết chóc. Long bị chặt đứt đầu, xà cũng bị chém thành bảy khúc.

Một long một xà không chịu nổi mười giây đã bại trận. Long Xà Đạo Tôn kinh ngạc, vội chắp hai tay lại niệm một đoạn chú dài.

Lập tức, trên không trung xuất hiện một vòng xoáy lớn. Trong vòng xoáy có một sinh vật thượng cổ rất mạnh. Nó mở mắt trừng trừng nhìn Ngô Bình.

Đạo thuật lợi hại mức này, Ngô Bình lần đầu được thấy, cho nên anh ban đầu có chút hoảng hốt. Nhưng Ngô Bình lập tức trấn tĩnh lại, lấy bút vẽ ra một bộ cung tên và thần tiễn.

Sau đó anh cầm cung và tiễn, nhắm thẳng vào sinh vật đáng sợ trong vòng xoáy!

“Phụt!”

Một mũi tên bay ra, trúng vào mắt trái của sinh vật khiến nó gầm lên một tiếng, đưa tay rút mũi tên ra. Sau đó bàn tay khổng lồ của nó ấn xuống định đè nát Ngô Bình.

“Rầm!”

Ngô Bình toàn thân chấn động, há miệng phun ra một ngụm máu tươi. Áp lực kinh hoàng mà con quái thú tạo ra càng ngày càng mạnh khiến eo của anh dần dần oằn xuống.

Vẻ mặt anh vẫn rất bình tĩnh. Cảnh giới tiếp theo của Thánh Võ là Thiên Ý Như Đao đột nhiên bắt đầu khởi động.

Đúng như tên gọi, Thiên Ý Như Đao chính là biến Thiên ý thành Đao ý để giết địch. Đây là một cách mượn lực của trời. Một khi sử dụng được thì uy lực của nó sẽ uy chấn thiên hạ!

“Rẹt!”

Đao khí quét ngang qua, cắt đứt sức mạnh của đối thủ ngay lập tức. Sau đó, Ngô Bình đứng thẳng dậy.

Ngay sau đó, trong cơ thể anh lại bộc phát ra một sức mạnh khác, đó chính là một cảnh giới phía sau của cảnh giới Thánh Võ – Vạn Cổ Quy Nhất!

Ở cảnh giới này, tất cả sức mạnh trong quá khứ, hiện tại và tương lai của Ngô Bình được tập hợp và hội tụ lại để tạo thành một chiêu cực mạnh. Sức mạnh của anh trong tương lai càng mạnh thì sức mạnh của chiêu này càng lớn. Nói cách khác, anh đang mượn sức mạnh của chính mình trong tương lai để giết kẻ thù.

“Thần quyền huỷ diệt, phá!”

Anh giơ nắm đấm phải lên và đánh vào không trung, va chạm với bàn tay to lớn của sinh vật kia.

“Bùm!”

Một lỗ đen khổng lồ trong nháy mắt nuốt chửng bàn tay to lớn của quái thú khiến nó rống lên một tiếng. Bàn tay còn lại của nó nhanh chóng đập nát vòng xoáy rồi biến mất. Rõ ràng, sinh vật này đã sợ hãi và cắt đứt luôn mối liên hệ với Long Xà Đạo Tôn.

Long Xà Đạo Tôn sắc mặt tái nhợt, thân thể run lên, vội vàng chắp tay nói: “Tôi nhận thua!”

Nếu tiếp tục chiến đấu, mặc dù ông ta có biện pháp tự bảo vệ mình, nhưng cũng có thể sẽ bị cao thủ đáng sợ trước mặt giết chết chỉ bằng một cú đấm. Một quyền ban nãy quá kinh khủng, khiến ông ta thậm chí có thể ngửi thấy mùi của sự chết chóc!

Ngô Bình nhìn ông ta hỏi: “Ông không đánh nữa?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.