Ngô Bình lắc đầu: “Ngược lại đấy, sau này sẽ ngày càng nguy hiểm. Bởi vì trình độ của ông càng cao, đan dược luyện chế ra càng phức tạp, độc tố của đan dược phức tạp cũng nhiều và mạnh hơn. Ông không còn kiên trì được lâu nữa đâu. Vậy nên, đan độc này không trị cũng đành thôi”.
Lúc này, có người lên tiếng: “Không trị được thì nói không trị được. Dông dài như thế làm gì!”
Hoá ra cô Minh ban nãy cũng đến đây, một trong bốn người đàn ông đi theo vừa lên tiếng châm chọc anh.
Thấy năm người này ngồi xuống, Ngô Bình cũng mặc kệ, nói với cậu trai kia: “Hãy mang hai lạng lá trà đến đây, tôi tự pha trà”.
Cậu trai vừa bưng một chén trà cho người khác, nghe vậy bèn cười nói: “Thưa anh, trà do chị tôi pha là vô địch thiên hạ. Hơn nữa, trà do chị ấy sao, chỉ có chị ấy biết pha. Vẫn nên để chị ấy pha đi ạ”.
Ngô Bình lại lắc đầu: “Trà này khá thú vị, pha cũng khá tốt, nhưng chưa hoàn hảo”.
Nghe anh nói vậy, cô Minh bèn đáp trả: “Người pha trà là cô La Khởi Vân, cháu gái của Trà Thánh, cũng là bạn thân của tôi. Anh lại bảo cô ấy pha chưa hoàn hảo ư?”
Ngô Bình nói: “Ngay cả Trà Thánh cũng chưa chắc biết cách pha loại trà này. Pha trà tinh túy đến cực điểm cũng giống như thu đan trong lúc luyện đan. Nếu thu đan không được thực hiện tốt thì cho dù đan dược có tốt đến đâu cũng sẽ không phát huy hiệu quả”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3474211/chuong-4285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.