Nào ngờ, vừa nghe thấy thế, Thanh Sương đã sáng mắt lên rồi hỏi: “Thật không? Anh thấy tôi béo ư?”
Ngô Bình ngẩn ra, chuyện gì thế này, hình như cô ấy có vẻ rất vui thì phải!
Nha hoàn cười nói: “Tiểu thư, em đã bảo cô béo hơn tháng trước một chút rồi mà. Cô thấy chưa, Ngô công tử đây cũng phát hiện ra rồi”.
Thanh Sương cười nói: “Ừ, xem ra đúng là tôi béo lên thật, làm tôi cứ lo mình không mập lên được”.
Ngô Bình câm nín một lát rồi hỏi: “Lẽ nào tiêu chuẩn sắc đẹp ở đây là béo à?”
Thanh Sương nhìn anh như nhìn một tên ngốc: “Gì mà ở đây, đó là tiêu chuẩn sắc đẹp của cả Thiên Ngoại Thiên đấy. Lần trước, Lư tiểu thư của thành Ngọc Hoàng đã được rất nhiều công tư theo đuổi chỉ vì béo. Haizz, nếu tôi cũng béo được như cô ấy thì tốt biết bao”.
Nha hoàn an ủi: “Tiểu thư, chẳng mấy nữa cô cũng béo được như Lư tiểu thư thôi”.
Ngô Bình bó tay rồi đành theo họ xuống xe. Anh leo lên xe này đến nay chưa ra khỏi trấn thì đã phải xuống, đúng là tốn thời gian mà!
Tửu lâu này rất bình thường, Thanh Sương đặt một phòng bao trên tầng hai, cửa sổ ở phòng này có thể nhìn thấy đường lớn.
Ngô Bình không ngờ hai cô gái có sức ăn lớn đến vậy, họ gọi cả bàn thức ăn to vật.
“Anh cũng ăn đi”, Thanh Sương thấy Ngô Bình có vẻ ngoài tuấn tú nên rất có thiện cảm với anh.
Ngô Bình: “Hai cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3454760/chuong-4164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.