Thấy cảnh này, người dân reo hò mừng rỡ. Con ưng khổng lồ này đã quấy nhiễu bách tính nơi đây nhiều năm, cứ cách vài ngày lại tới ăn thịt người trong tộc họ một lần. Mấy năm nay, số người bị nó nuốt chửng đã không dưới tám trăm nghìn.
Nhưng trong đó lại có người im bặt, không nói gì mà bay về phía chiến hạm. Ân Thiên Giáp ngăn hắn lại, trầm giọng hỏi: “Ngươi là ai?”
Người này quỳ gối giữa không trung, đáp: “Tiểu nhân là thủ lĩnh của bộ lạc Hỏa Nguyên, Hỏa Cách. Có việc cầu kiến Nhân Hoàng”.
Ngô Bình: “Để hắn lên đây đi”.
Lúc này, Ân Thiên Giáp mới để hắn qua, tên Hỏa Cách này là một người đàn ông cao lớn thô kệch, vô cùng mạnh mẽ. Hắn quỳ xuống trước mặt Ngô Bình, vẻ mặt bối rối: “Bái kiến Nhân Hoàng! Có thể nhìn thấy Nhân Hoàng ở khoảng cách gần như vậy, đời này của tiểu nhân cũng đáng giá”.
Ngô Bình cười nói: “Tìm trẫm có chuyện gì sao?”
Hỏa Cách nói: “Nhân Hoàng, ưng khổng lồ mà người vừa giết có lai lịch rất lớn. Nó là con trai của Xích Mi Ưng Vương, chúa tể Ưng Nguyên cách đây vạn dặm, thực lực vô cùng mạnh”.
Ngô Bình: “Xích Mi Ưng Vương vẫn luôn sống ở Ưng Nguyên?”
Hỏa Cách: “Hai năm trước xuất hiện, nghe nói là đến từ đại lục Hồng Hoang”.
Nói đến đây, Hỏa Cách thở dài: “Nhân Hoàng, khu vực này đã trở thành bãi săn của dòng dõi Ưng Vương. Con người chúng ta chỉ là thức ăn cho chúng mà thôi”.
Ngô Bình lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3454253/chuong-3924.html