Anh thầm mừng nhưng vờ tỏ vẻ đau khổ: “Này, tao cảm thấy mình sắp chết rồi, có thể tha cho tao một con đường sống không? Tao đảm bảo sẽ không nói chuyện của mày cho ai biết đâu”.
Sinh linh kia cười khẩy: “Bây giờ mày xin tha đã muộn rồi, tao tuyệt đối không tha cho mày đâu!”
Ngô Bình lại giả vờ kêu lên thảm thiết, sau đó không nói gì nữa, vì anh muốn nhân cơ hội luyện tầng thứ hai Xích Minh Kinh.
Xích Minh Bản Nguyên Kinh có mười tầng, tầng thứ nhất tu luyện sức mạnh bản nguyên, tầng thứ hai là phải lấp đầy năng lượng bản nguyên này vào mỗi một tế bào trong cơ thể và Dương thần.
Một lượng lớn sức mạnh bản nguyên vào trong cơ thể anh, mỗi một tế bào đều tham lam hấp thu loại sức mạnh này, đồng thời xảy ra biến hoá kỳ lạ. Mỗi một tế bào hoá thành một thời không nhỏ, được gọi là thời không bản nguyên, như thế nó có thể lưu trữ được nhiều sức mạnh bản nguyên hơn.
Ngô Bình không ngừng hấp thu sức mạnh từ kỷ nguyên Xích Minh, sau đó chuyển hoá rồi tích trữ trong cơ thể và Dương thần.
Hai ngày trôi qua, cuối cùng sinh linh kia đã cảm thấy có gì đó sai sai, rõ ràng đã hấp thu nhiều sức mạnh như vậy, sao Ngô Bình vẫn còn đang hấp thu?
May là nó không nghe Ngô Bình có động tĩnh gì, tưởng rằng anh đã bị năng lượng đồng hoá nên không nghĩ nhiều thêm.
Lại qua thêm một ngày, mỗi tế bào của Ngô Bình, bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3454040/chuong-3711.html