Ngô Bình thấy khá bất ngờ: “Ồ, thế chẳng phải cũng tương đương như thi cử sao?”
Hoàng Nhiên: “Đúng vậy. Nên những người có tố chất tốt đều sẽ có tương lai khá tươi sáng”.
Ngô Bình: “Vừa hay, anh nói cho tôi nghe xem học viện của Doanh Châu phân bố như thế nào đi”.
Hoàng Nhiên này ngoan ngoãn trả lời, anh ta nói học viện tiên đạo ở Doanh Châu chia làm bốn cấp: học viện cấp huyện, học viện cấp phủ, học viện trung tâm và học viện hoàng gia.
Tu sĩ ở học viện cấp huyện sẽ có thể tham gia thi vào học viện cấp phủ, thi đỗ thì được vào học viện cấp phủ; tương tự như vậy tu sĩ ở học viện cấp phủ có thể tham gia thi cử để vào học viện trung tâm, thi đỗ thì sẽ trở thành tu sĩ của học viện trung tâm. Đương nhiên, mục tiêu cuối cùng của tất cả các tu sĩ là vào học viện hoàng gia. Tài nguyên ở học viện hoàng gia là nhiều nhất, truyền thừa thì càng là đỉnh của đỉnh.
Hỏi vài câu, Ngô Bình phất tay cho bọn họ đi, đám người này như trút được gánh nặng, vội vã đi ngay.
Anh thử độn hành trong Thiên Vực nhưng phát hiện không thể kích hoạt pháp lực được. Nhưng cũng không sao, thể chất của anh mạnh mẽ, sức lực dẻo dai, khẽ nhún người một cái đã bay cao đến vài trăm mét, sau đó trượt trên không vài nghìn mét, tốc độ không hề chậm hơn tốc độ phi độn.
Mấy người Hoàng Nhiên vừa chạy tới đã thấy một bóng người bay lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3454036/chuong-3707.html