Ngô Bình: “Hay đấy, thì ra vào thời Chân Nhân, họ đã nghiên cứu về thuật ám sát rồi”.
Chu Ngọc Nhan cười nói: “Nếu anh Lý thích thì tôi có thể dạy cho anh”.
Ngô Bình cười nói: “Được, lát người nhà họ Bạch lên núi, tôi sẽ thử uy lực của công pháp luôn”.
Chu Ngọc Nhan: “Tôi muốn truyền thụ công pháp cho anh là bởi chỉ có Chân Nhân mới có thể phát huy tối đa uy lực của Nguỵ Sát Kinh”.
Ngô Bình nhìn cô ấy rồi nói: “Hoá ra cô biết rồi à”.
Chu Ngọc Nhan: “Tôi có mắt nhìn của sát thủ nên có gì là khó đâu”.
Hai người đi tới eo núi, Ngô Bình bắt vài con gà rừng để nướng ăn. Họ mới ăn được nửa bữa thì đã nghr thấy có tiếng bước chân dưới núi, đoán chừng phải tới cả trăm người.
Ngô Bình cười nói: “Người nhà họ Bạch đến rồi”.
Chu Ngọc Nhan: “Chúng ta vòng ra phía sau họ rồi tấn công ngược lại lũ dốt nát ấy”.
Ngô Bình cười nói: “Được thôi”.
Cứ thế, anh đã cùng phục kích với Chu Ngọc Nhan để tấn công nhà họ Bạch. Chỉ hơn 15 phút là họ đã hạ được cả trăm cao thủ.
Ngô Bình cũng nhân đó cảm nhận được sự đáng sợ của Nguỵ Sát Kinh. Bộ pháp và thuật ẩn hình của công pháp này có yêu cầu cực cao với thể chất. Ngày trước, Chu Ngọc Nhan vất vả lắm mới miễn cưỡng luyện đến trình độ nhập môn, nhưng Ngô Bình vừa luyện đã học được thành, loáng cái đã luyện thành thạo, thậm chí anh còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3453976/chuong-3647.html