Ngô Bình: “Ồ, khách tu cũng có đời sau à?”
Bạch Mai cười nói: “Đương nhiên rồi, đa số khách tu không đạt được thành tích xuất sắc sau khi kiểm tra thì không thể ra khỏi đây, thế là cứ thế cưới vợ sinh con ở đây rồi thành lập chế độ”.
Ngô Bình: “Chức quan cao nhất có phải là hoàng đế không?”
Bạch Mai: “Vâng, là hoàng đế”.
Ngô Bình đã biết khái quát đây là thế giới như thế nào rồi, anh cười nói: “Anh sẽ cố gắng nhanh chóng hồi phục, sau đó đi lấy tài nguyên”.
Bạch Mai cười nói: “Tốt quá rồi”.
Thế mà Ngô Bình thử bước xuống đất, Bạch Mai vội dìu anh, anh xua tay: “Không cần, anh làm được”.
Hai chân chạm xuống đất, chân hơi không vững nhưng dần dần anh vẫn đứng được, sau đó thử bước đi.
Cứ thế anh đi lại vài bước thì bắt đầu đi ra khỏi phòng. Là một gian nhà có diện tích không lớn, anh đi xuyên qua gian nhà ra đến ngoài cửa.
Phong cảnh bên ngoài không khác thế giới anh sống là mấy, cũng có bầu trời, mặt đất giống hệt, dù sao đây cũng là một thế giới bản sao.
Không khí rất trong lành, những làn gió nhẹ thổi qua mang theo mùi của bùn đất và đồng ruộng.
Anh chậm chạp lết về phía trước, băng qua sân. Trong sân có mấy con gà mái đang đi lại, trên mặt đất còn có một đống phân gà, Bạch Mai vội vàng lấy xẻng xúc phân gà đổ vào khu chuồng heo gần đó. Trong chuồng có một con heo béo mập, đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3453965/chuong-3636.html