Không có gì lấy lòng hiệu quả bằng nịnh nọt cả. Cô gái nói: “Ừm, chị tên Liễu Nhan”.
Ngô Bình: “Chị Liễu Nhan, chị đẹp thật đấy, chắc chắn chị là đệ nhất mỹ nhân của Cửu Lôi Tiên Vực đúng không ạ?”
Ấn tượng của Liễu Nhan với Ngô Bình lập tức thay đổi một chút, cảm thấy thằng nhóc ngơ ngác này dường như cũng có mắt nhìn người đấy. Cô ấy cười nói: “Đệ nhất mỹ nhân thì không dám nhận, sau này đừng nói những lời này nữa, khéo người ta cười cho”.
Ngô Bình chà mũi: “Dù sao thì trong số những cô gái mà em đã từng gặp, chị Liễu Nhan là xinh đẹp nhất”.
Liễu Nhan khẽ cười: “Quá khen rồi, đúng rồi, trước đây cậu tu hành ở đâu?”
Ngô Bình: “Một môn phái nhỏ thôi ạ, sau này bị tông môn khác tiêu diệt, em không có nhà để về nên tới tìm Thạch tiền bối”.
Liễu Nhan: “Sau này cậu cứ ở nhà chị tu hành đi, tuy nhà chị không có nhiều công pháp lợi hại nhưng vẫn mạnh hơn nhiều so với mấy môn phái nhỏ”.
Ngô Bình cười nói: “Chị Liễu Nhan, sau này em gọi chị là chị Nhan nhé? Chị gọi em là Tiểu Bình được rồi, đừng gọi em là cậu Trương nữa”.
Liễu Nhan: “Ừ, cũng được”.
Cô ấy dẫn Ngô Bình tới một căn phòng rồi nói: “Chỗ này vốn dĩ là chỗ ở của em trai chị, bây giờ nó không có ở nhà, cậu vào ở đây đi”.
Ngô Bình thấy môi trường ở đây không tệ, gật đầu: “Cảm ơn chị Nhan”.
Liễu Nhan: “Tiểu Bình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3453924/chuong-3595.html