Thạch Trung Quân thi triển độn pháp, chẳng mấy chốc đã tới trước một thành trì cực lớn, trước cửa thành đông đúc, người ra kẻ vào nườm nượp.
“Em ba, đây chính là một trong chín thành trì chủ chốt của Cửu Lôi Tiên Vực, thành Hạ Vương. Xích Lôi Thiên Quân ở đây”.
Thạch Trung Quân lấy ra một tấm lệnh bài, dẫn Ngô Bình bay vào thành. Họ bay tới trước một cánh cửa to lớn trang nghiêm, trước cửa có người canh gác, nhìn thấy lệnh bài trong tay Thạch Trung Quân, lính gác vội chào: “Bái kiến Thiên Quân!”
Thạch Trung Quân: “Tôi là bạn của ông chủ Xích Lôi Thiên Quân nhà mấy cậu, mau đi thông báo”.
“Rõ”, một người vội đi thông báo.
Chưa đầy nửa phút sau, một giọng cười đã truyền ra: “Anh Thạch, cơn gió nào thổi anh tới đây vậy?”
Sau đó một bóng người lừng lững xuất hiện, ông ấy mặc đạo bào màu đỏ, râu tóc cũng đỏ, miệng rộng mũi to, khẽ cười đón tiếp.
Thạch Trung Quân ôm quyền nói: “Lâu rồi không gặp chú em”.
Người này chính là Xích Lôi Thiên Quân, ông ấy cười nói: “Mời vào phủ”.
Hai người tới một căn phòng lớn rồi ngồi xuống, Thạch Trung Quân giới thiệu Ngô Bình: “Đây là con của một người họ hàng của anh, từ nhỏ đã lạc mất cha mẹ, cha mẹ cậu ấy đều đang ở Cửu Lôi Tiên Vực. Gần đây anh phải bế quan tu luyện nên không có thời gian chăm sóc nó. Anh nghĩ không biết chú em Xích Lôi có thể cho nó ở nhờ trong phủ một khoảng thời gian được không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3453923/chuong-3594.html