“Phần thưởng cho bài kiểm tra cực hạn là gì?”, anh hỏi.
Đối phương nói: Sau khi vượt qua kiểm tra thì sẽ biết.
Ngô Bình suy nghĩ một lúc, dù sao cũng đến rồi thì kiểm tra luôn, anh nói: “Được, tôi chấp nhận bài kiểm tra cực hạn”.
Anh liền đi tiếp, đồng thời trọng lực lớn hơn gấp hàng nghìn lần, ngay cả anh cũng thấy áp lực. Phía trước không xa có một cái đài, dưới đài có một quả cầu bằng đá, anh phải ôm quả cầu đá lên đài.
Anh cúi người ôm quả cầu đá lên, thấy hơi nặng nhưng vẫn bỏ lên. Anh đi thêm vài bước thì phát hiện cái đài thứ hai, nhưng lúc này trọng lực đã gấp hàng chục nghìn lần, anh cảm thấy hai chân như đeo chì, nhưng vẫn nhẹ nhàng ôm quả cầu đá lên đài.
Cứ thế anh không ngừng để quả cầu đá lên đài, một quả, hai quả, sau khi để quả cầu thứ 37 lên đài, anh đã hơi kiệt sức, vì lúc này trọng mức đã gấp hàng trăm nghìn lần!
Trọng lực gấp hàng trăm nghìn lần tương đương với trọng lực gấp hàng trăm triệu lần trên đại lục Côn Luân, tu sĩ bình thường không thể nào chịu nổi. Thử tưởng tượng một quả táo đột nhiên nặng hàng trăm triệu cân, đó là việc đáng sợ đến mức nào!
Ngô Bình đập eo của mình, chầm chậm đi tiếp. Anh thấy hơi mệt, liền hỏi: “Tôi bảo này, cực hạn này ở đâu?”
Giọng nói vang lên: “Cực hạn của mỗi người là khác nhau, cực hạn của cậu cao trước nay chưa từng có. Cực hạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3453896/chuong-3567.html