Ngô Bình theo Thanh Bích Quân đến lối vào của một cung điện lớn, đó chắc hẳn là điện Thiên Trạch.
Cửa điện đóng chặt, có một tu sĩ khí tức cường hãn canh cửa, chính là Bán Bộ Đại La, gã đang ngồi ở trên ghế, tay một cái ấm nhỏ.
Nhìn thấy Thanh Bích quân, gã cười nói: “Thanh Bích quân, lần này lại là người thân gì?”
Thanh Bích Quân cười và nói: “Em họ của tôi”.
Nói xong, hắn lén lút nói với Ngô Bình: “Anh bạn à, bình thường vào điện không chỉ phải xếp hàng, mà phí cũng không thấp, còn tôi sẽ thu của cậu năm tỷ đồng Thần Long, cậu thấy thế nào?”
Ngô Bình mỉm cười và nói: “Thanh Bích Quân, cảm ơn anh rất nhiều”.
Anh vươn tay lấy ra một chiếc nhẫn không gian đưa cho Thanh Bích Quân, nói: “Trong đó có mười tỷ, chúng ta kết bạn đi”.
Thanh Bích Quân rất vui, nói: “Anh bạn đúng là người hào phóng, được, nếu sau này cậu cần bất cứ điều gì, hãy đến với Thanh Bích Quân này”.
Ngô Bình cho thêm năm tỷ không phải vì lãng phí tiền bạc, mà là vì nhận ra Thanh Bích Quân có tiếng nói rất lớn. Ở thần thổ thông thiên này cũng có lúc anh phải tiếp xúc với người của mạch Thông Thiên, làm quen với người này cũng không có tổn hại gì.
Người kia mở cửa điện ra, nói: “Sau khi tiến vào điện thì sẽ có âm thanh nhắc nhở cậu nên làm cái gì, không kiên trì được thì từ bỏ, nếu không rất dễ làm tổn thương thân thể”.
Ngô Bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3453895/chuong-3566.html