Ngô Bình: “Nếu anh giết Quách Huân thì hoàng đế sẽ thế nào?”
Lam Hân Nguyệt: “Hoàng đế sẽ giết anh, sau đó nhân cơ hội giành lại quyền kiểm soát Thiên Lang Quân”.
Ngô Bội: “Vậy nếu Quách Huân thông minh, ông ta sẽ không dây dưa với anh”.
Lam Hân Nguyệt: “Điều đó dựa vào sức mạnh của anh. Nếu sức mạnh của anh tầm thường, Quách Huân sẽ giết anh không chút do dự”.
Lúc này, một cung nhân đi tới, trông khí chất có vẻ có chức vị cao. Người đó cau mày hỏi: “Ai đã giết Quách thế tử?”
Ngô Bình: “Bổn vương giết”.
Cung nhân nhìn chằm chằm Ngô Bình, nói: “Ngô Vương, cậu có biết giết người trong cung là trọng tội không? Huống chi, cậu còn giết con trai của tướng quân Quách Huân!”
Ngô Bình cười lạnh: “Làm sao hả, muốn trừng phạt tôi? Cứ thử xem!”
Cung nhân giật thót, nói: “Ngô Vương, nô tài không có ý đắc tội!”
“Ngô Vương! Anh thật to gan, dám giết hại thế tử!”
Ngô Bình quay đầu lại và thấy một người quen, đó chính là Nhị Thập Cửu Hoàng tử đã giành viên đá thiêng với anh, Luyện Vân Nhạc.
Ngô Bình: “Tôi đã giết người, nhưng chính hắn đã tìm đến cái chết. Người khác giết tôi, đương nhiên tôi phải phản kích”.
Luyện Băng Nhạc cười lạnh: “Lại đây, bắt lấy người này!”
Ngay lập tức, một vài thị vệ lao ra, họ muốn giữ cánh tay của Ngô Bình lại, nhưng bọn họ còn cách Ngô Bình mấy mét đã đột nhiên không thể động đậy, thân thể lọt vào một trường lực kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-tro-lai/3453885/chuong-3556.html